Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.
Dịch: Lúa.
Biên: Lạc."A, Phượng tỷ tỷ, ngươi thật quá đáng, chỉ giỏi việc khi dễ muội muội, ta biết rõ ngươi sẽ xem thường ta, ài, sớm biết như thế này đây, ta đã không để cho ngươi tới chỗ Long nhi rồi, như vậy thì ngươi cũng sẽ không thể ôm ấp triền miên với Long nhi. Hảo tâm cho ngươi hưởng thụ, giúp ngươi thoát ra khỏi cảnh khổ cực khô khan để bây giờ bản thân ta lại rơi vào cảnh này." Bạch Quân Nghi tức khí bất bình nói.
"Muội muội tốt a, tỷ tỷ chỉ là muốn vui đùa cùng ngươi một chút thôi mà. Ta làm sao có thể xem thường ngươi chứ? Là ngươi dũng cảm truy cầu hạnh phúc, mới đem hai người chúng ta cứu ra khổ hải, tinh thần này khiến cho ta bội phục vạn phần, ngươi đạt được sung sướng khoái hoạt xong xuôi, cũng không ém nhẹm để hưởng thụ một mình, mà lại nghĩ cách giúp cho ta đến với Long nhi, giúp cho ta cũng được hưởng thụ cảm giác khoái hoạt này, giải thoát ta khỏi mười năm dày vò khô hạn, ta biết ơn ngươi còn không kịp nữa, làm sao có thể xem thường ngươi được?" Tần Uyển Phượng chân thành nói với Bạch Quân Nghi.
"Là ta trách oan tỷ tỷ, từ nay về sau, chúng ta nhất định sẽ quý trọng niềm hạnh phúc không dễ dàng có được này, ngàn vạn lần không được bỏ lỡ thêm nữa." Bạch Quân Nghi cũng chân thành nói, hai mỹ nhân nhìn nhau mà cười, hai đôi tay ngọc trắng nõn mịn màng tha thiết nắm chặt nhau.
Tần Uyển Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-hon/2615298/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.