Hắc y nhân cười lạnh một tiếng nói:“Sư đệ, ngươi nghĩ một kiếm của ngươi có thể phá hủy hộ thể thần công của ta?”
Tiêu Vô Cực cười nhẹ, nói:“ Nếu ta dùng toàn lực, kiếm gỗ cũng có thể đâm thủng sắt đá, ta không tin, võ công của ngươi đã muốn luyện đến thân thể so với sắt đá còn cứng rắn hơn. Huống chi, kiếm phong trong tay ta lợi hại vô cùng.”
“Hừ, cho dù ngươi có thể đả thương ta, cũng không thể lấy mạng ta, nhưng một kiếm của ta vừa đủ lấy đầu ngươi.” Hắc y nhân không cho là đúng nói.
Thiết minh chủ tiến lên từng bước nói:“Nghe nói hộ thể thần công, gặp máu sẽ bị phá, chỉ cần khí công của ngươi bị phá vỡ, ta không tin không lấy được mạng của ngươi.”
Hắc y nhân rất là khinh thường,“Lắm lời, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta, khoác lác cái gì.”
“Ít nhất ta cũng dám nghênh chiến.” Hắn cũng không phải là hạng người ham sống sợ chết!
“Một người không sợ chết, cũng không phải không thể chết được.”
Bạch Hạo Nhiên cũng tiến lên nói:“Vẫn còn có người cáo thế lấy tính mạng của ngươi.”
Hắc y nhân ha ha cười, nói:“Chỉ cần Tiêu Vô Cực bỏ mạng dưới kiếm ta, trên thế gian này còn ai có thể lấy được mạng ta.”
Quần hùng mặc dù lòng có không cam lòng, nhưng thấy hai người vừa rồi đấu một trận kinh tâm động phách, cũng biết lời hắn tuyệt không phải giả, lại nhìn đám hồng y nhân lông tóc vô thương đứng nhìn phía bên kia, bỗng cảm thấy thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-du-than-y/2380714/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.