Sáng sớm hôm sau.
“Ân……” Lãnh Đường Phàm lông mi run rẩy, theo thường lệ rút cánh tay trước ngực ra, hướng về phía sau đánh một chưởng. Nhưng là lần này lại ngoài ý muốn không nghe được tiếng động gì.
“Hắc hắc, Điềm Tâm, ta đã sớm tỉnh, đề phòng ngươi động thủ động cước.” Tiêu Vô Cực cười hì hì, đem cánh tay bị gạt ra vừa rồi vói vào vạt áo đang mở rộng của Lãnh Đường Phàm, vuốt ve qua lại. Ân, da thịt Điềm Tâm thật sự là trắng mịn a! Sờ cả trăm lần vẫn không chán!
Lãnh Đường Phàm chậm rãi xoay người, lạnh lùng dùng khóe mắt nhìn hắn.
“Điềm Tâm không cần nhìn ta như vậy.” Tiêu Vô Cực ủy khuất trừng mắt nhìn, lại nói,“Điềm Tâm, chúng ta đến ngoạn trò chơi trên giường đi, chơi hay lắm. Ngươi đóng vai dâm tặc, ta đóng vai con gái đàng hoàng, ngươi tới cưỡng ta đi, thế nào?” Tiêu đại công tử vẫn còn vì chuyện ngày hôm qua mà nổi cơn ghen!
*khiếp, anh làm như là anh tong tắng lắm a, nói mà hok bik ngượng a =.=*, a mặt dày cả mấy tấc…
“Thế nào, Điềm Tâm, ngoạn đi. Ta cam đoan không phản kháng, sẽ không cho ngươi quá mệt mỏi, được không!” Tiêu Vô Cực nhìn Lãnh Đường Phàm, vặn vẹo thân mình, không thuận không nhiễu tiếp tục quấy rầy,“Liền ngoạn một lần thôi! Liền một lần! Liền –” Đột nhiên ở cổ xuất hiện một cái ngân châm, làm cho Tiêu Vô Cực tự động tiêu âm. (chỉ biết câm nín)
“Ta đói bụng, mau đi nấu cơm cho ta ăn.” Lãnh Đường Phàm dùng ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-du-than-y/2380687/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.