Hai người đồng thời quay đầu lại, liền thấy nữ tử kia giống như muốn tỉnh lại, chậm rãi mở mắt.
“Điềm Tâm, ngươi thực lợi hại! Nàng nhanh như vậy đã tỉnh lại rồi.” Tiêu Vô Cực tiến lại gần nhìn kỹ hơn.
Nữ tử mở mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn thấy khuôn mặt phóng đại to lớn tầm thường, hoảng sợ. Lập tức thanh tỉnh,“A –” thét một tiếng chói tai.
Sau đó tấm chăn che thân rớt xuống, chợt thấy lạnh, cúi đầu nhìn lại, lần thứ hai thét lên. Cũng may Giang Nam xuân tửu lâu là Giang Nam đệ nhất đại tửu lâu, phòng cách âm đều rất hiệu quả, bằng không người ta còn không biết bên trong rốt cuộc phát sinh cái gì.
“Ngươi câm miệng cho ta!” Tiêu Vô Cực không thể nhẫn lại được nữa liền kêu lên. Tuy rằng bên ngoài nghe không thấy, nhưng người ở bên trong cũng lỗ tai cũng muốn điếc rồi.
“Dâm tặc –” Nữ tử liên tục thét chói tai.
Thanh âm chói tai kia liền ngay cả Lãnh Đường Phàm cũng nhíu mày, tùy tiện quơ lấy cpn dao gọt trái cây trên bàn, giơ tay hướng nữ nhân kia đi đến. Chỉ thấy kia dao kia xẹt qua trước mặt nữ nhân kia, tước xuống mấy cọng tóc, sợ tới mức khiến nữ nhân kia lập tức im mồm.
“Ngươi, các ngươi, đồ hai người không biết xấu hổ.” Nữ tử tuy rằng sợ hãi, nhưng vẫn cố lấy dũng khí mắng, dù sao cũng liên quan đến vấn đề trinh tiết của nàng.
“Ngươi nói cái gì?” Vốn định đi ra ngoài Lãnh Đường Phàm đột nhiên thay đổi chủ ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hiep-du-than-y/2380686/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.