- Ha ha, Tiêu tiên sinh cũng không cần quá nóng vội, sư phụ tôi ở cách đây hơi xa. Hôm nay cũng muộn rồi, sáng sớm ngày mai chúng ta lên đường. Đêm nay tôi ở khách sạn này, phòng 4038.
Tiêu Phàm vừa nhận lời, Diêm đại sư lập tức khẽ thở phào một cái, dù sao cũng không phải vội vã như vậy, cười nói.
Uyển Thiên Thiên lại nói:
- Ai, muốn đi thì đi ngay trong đêm luôn, ông không sợ chúng tôi trở quẻ à?
Diêm đại sư cười ha hả, nói:
- Thân thế Tiêu tiên sinh như thế nào, lời hứa đáng giá ngàn vàng, làm sao sẽ nói một đường làm một nẻo? Tiêu tiên sinh, tôi đây về phòng nghỉ ngơi trước, ngày mai gặp.
- Ngày mai gặp.
Tiêu Phàm đã hoàn toàn bình tĩnh lại, mỉm cười nói.
Diêm đại sư vừa ra khỏi cửa, Nhạc Thanh lại mặt tươi cười chạy vào, không ngừng cúi lạy hướng về Tiêu Phàm, nói:
- Tiêu tiên sinh, cửa phòng này hỏng rồi, chúng ta đổi phòng khác đi?
Uyển Thiên Thiên cười lạnh một tiếng, nói:
- Nhạc tổng, ông cũng quá mất thể diện rồi, nói thế nào khách sạn này của ông cũng là năm sao đấy. Kết quả là bọn chim rùa khốn kiếp nào cũng đều dám chạy vào đạp cửa, Tổng giám đốc như ông bất tài vậy sao?
Vừa rồi đám người Lưu Hồng Tạ Minh Thu bước vào, Uyển Thiên Thiên tuân thủ "phép tắc", không có xen vào, nhưng không có nghĩa là Uyển Đại đương gia cứ như vậy mà nguôi hết giận. Bây giờ Nhạc Thanh vừa bước vào, cô bé đương nhiên níu lấy ông ta trút giận.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529563/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.