- Sáu đấu gạo của trưởng phòng Tiết đều là gạo vàng đấy!
Không đợi Tiêu Phàm mở miệng, Từ Chấn Nam nghe chuyện, liền cười nói.
Đương nhiên, đây là hành động rất không lễ phép. Người ta là bạn học cũ đang ôn lại chuyện xưa, chen vào như thế còn để cho người khác nói chuyện nữa không?
Thực ra Từ Chấn Nam là cố ý.
Thứ nhất ông ta quả thật có chút khó chịu với Tiêu Phàm, với chức vụ và nghề nghiệp của bản thân Tiêu Phàm, căn bản không có tư cách tham gia buổi họp mặt hôm nay, sở dĩ là được Nhiêu Vũ Đình đặc biệt xem trọng, chẳng qua là vì hắn là con cháu Tiêu Gia. Từ Chấn Nam đặc biệt không ưa cái kiểu như thế, bản thân không có bản lĩnh mà phải dựa vào thể diện và danh tiếng của tổ tông và các bậc cha chú.
Không giống như Từ Chấn Nam, dựa vào bản lĩnh thực sự của mình. Ban đầu ở ngân hàng nhà nước, Từ Chấn Nam rất nổi trội, là cái gai trong mắt của lãnh đạo ngân hàng, làm cho con đường thăng tiến trở nên khó khăn. Từ Chấn Nam tức giận rời khỏi ngân hàng tự xoay vốn liên doanh với ngân hàng vốn nước ngoài, tạo ra ngân hàng Đại Sinh.
Giám đốc ngân hàng là anh không ưa lão Từ tôi, thì tôi cũng không ưa anh đâu!
Tôi đây tự mình làm được Giám đốc ngân hàng, trời đất bao la tôi là mạnh nhất!
Như hiện nay ngân hàng Đại Sinh phát triển nhanh chóng, nhất là quỹ đầu tư, ở giới tài chính trong nước lại tiếng tăm lừng lẫy, ai thấy Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529450/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.