Hơn 3 giờ chiều, không phải giờ cơm, bãi đỗ xe của khách sạn Thời Đại, người rất ít, cũng rất tĩnh lặng, chỉ có mấy nhân công xây dựng đang làm việc sửa chữa, thỉnh thoảng nói vài câu.
Đoạn Khổng Tước dưới sự “áp giải” của cô gái trẻ, cảm thấy buồn bực, trong lòng không yên đi đến bãi đỗ xe.
Xem chừng là dì Cơ cùng với tên cực biến thái Tiêu Phàm đã thỏa đàm điều kiện, đây là muốn thả gã ra. Nghĩ đến lập tức quay về Thiên Nam, sống những ngày tốt đẹp lần nữa, Đoạn thiếu vương gia uống hết một chai bia ướp lạnh, cảm thấy hết sức hài lòng.
- Đi về phía trước.
Cô gái trẻ phía sau vẫn lạnh lùng.
- Em gái, cô có thể khách sao một chút không? Tôi lại đắc tội với cô rồi sao? Cả ngày chỉ có sắc mặt đó, cô không thấy mệt à?
Đoạn Khổng Tước không thể nhịn được nữa, quay đầu nói, vẻ mặt không hài lòng.
Cô gái này đẹp thì có đẹp, nhưng cô gái đẹp luôn dùng giọng điệu khinh thường nói chuyện với mình, Đoạn tiểu vương gia cũng không vui vẻ gì.
Dù sao cô ấy không phải Tân Lâm.
Nếu là Tân Lâm đích thân “áp giải”, thì Đoạn Khổng Tước cũng tự ngoan ngoãn đi cùng cô, cũng không dám đánh rắm.
- Nhanh lên.
Cô gái trẻ không chút biểu cảm, hàn quang chợt lóe, trong tay có con dao nhỏ cũng là một vật vô cùng mỏng.
Con ngươi của Đoạn Khổng Tước bỗng co rúc lại.
Xem ra, nếu gã dám lắm điều, cô gái này không chút khách khí mà ra tay với gã. Nếu cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529407/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.