Sáng hôm sau, một chiếc Mercedes Benz màu đen mới tinh bóng loáng chạy vào Thất Tinh quan.
Xe đổi chứ người không đổi.
Tiêu Phàm vẫn trang phục xanh nhạt, giày vải đen. Tân Lâm cũng vẫn quần bò áo phông, tóc đen xõa vai. Hai người như vậy xem ra không sánh nổi với chiếc xe Mez sang trọng đẹp đẽ kia.
Nhất Hành tiên sinh đến uống trà ở Thất Tinh trà lều tất nhiên vẫn phải cải trang.
Nếu Tiêu Nhất thiếu uống rượu giải trí với đám con ông cháu cha Tiêu nhị ca, Giang Vũ Thành, Tiểu Quế Tử thì phải thay đổi trang phục chứ.
Tiêu Phàm lại chẳng muốn thêm phiền phức.
Điều kinh ngạc nhất vẫn là ông chủ Thái Phong của Thất Tinh trà quán. Trên danh nghĩa, Thái Phong cũng là đạo sĩ của Thất Tinh quan, trên thực tế thì Thất Tinh trà quán là y thầu lại từ cậu em vợ của trụ trì Thất Tinh quan. Để trốn thuế, Thái Phong cũng trở thành người xuất gia, nhận bằng đạo sĩ của Cục tôn giáo.
Đối với bên ngoài, Thất Tinh trà quán không phải là đơn vị mang tính doanh nghiệp, chỉ là nơi mà khách qua đường mệt mỏi nghỉ chân, uống trà tán dóc, đạo quán thu chút chi phí hợp lý, đến tiền trà thuốc còn không đủ, nói gì đến chuyện nộp thuế chứ.
Nhiều năm nay, Tiêu Phàm bình thường rất ít khi xuất hiện ở những nơi công cộng giữa thủ đô, nhưng lại là khách quen của Thất Tinh trà quán.
Phải nói thật rằng, Thất Tinh quán giờ càng ngày càng giống một nơi kinh doanh, khách đến cũng đủ loại người, đã chẳng còn không khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-hao-mon/529371/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.