Núi non trùng điệp, những gốc cây sam trắng vươn thẳng đến tận trời cao, cành cây chằng chịt bám víu bên vách núi, tiếng nhạc ngày càng gần, bây giờ mới thấy rõ phía cuối cánh rừng là một chái nhà bằng gỗ có suối chảy qua, trong tiếng nước róc rách, một nam tử mặc áo bố màu vàng nhạt đang ngồi trước dao cầm, không rõ khuôn mặt, xung quanh là vài thị hầu hoặc đứng hoặc ngồi cùng gõ nhịp.
Tôi ẩn mình sau gốc cây sam, không ngờ ở Cam Tuyền Cung cũng có người cao nhã vậy.
Một nam tử đưa lưng về phía nam tử trẻ tuổi vỗ tay hoan nghênh nói, “Khúc Phượng Linh này trong lòng phải có trăm vạn hùng binh mới có thể tấu được hào khí như thế.”
Nam tử đánh đàn ngẩng đầu lên, “Trẫm nguyện nghe cao kiến của Tư Mã Thị trung.”
Tôi kinh ngạc, chỉ biết Lưu Triệt tinh thông âm luật nhưng không ngờ hắn còn có cầm nghệ cao siêu, sử dụng nhạc khí còn thành thạo hơn tôi.
Nam tử trẻ tuổi vội vàng đứng lên, khom người cúi đầu, “Thần không dám nhận, thuở nhỏ theo gia phụ chu du tứ phương nên tích góp được chút kiến giải.”
Hắn chính là Tư Mã Thiên nổi danh trong lịch sử đó sao! Một bộ sử ký lưu truyền muôn đời.
Lưu Triệt bất động, tiếp tục nói, “Cổ nhân nói, đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường, có thể lý giải vạn vật tồn tại hữu hình và cả vô hình.”
“Thần năm trước du ngoạn về phía nam tới Giang Hoài, núi biếc non xanh, lại tới Hội Kê, tham quan mộ Vũ đế, thấy các điều lạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-han-phi-ca/1607764/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.