Căn cứ theo cấp bậc phi tần, buổi chiều mỗi ngày tôi đều phải tới Tiêu Phòng Điện thỉnh an, hôm đó tôi đi đưa kiếm cho Lưu Hoành mới biết các hoàng tử đều đang học ở Khúc Thai Điện. 
Tiểu Lưu Hoành nhìn thấy thanh kiếm gỗ trong tay Nam Lăng thì vui mừng chạy về phía tôi, tôi sửa sang lại búi tóc cho nó. Thằng bé hấp tấp rút thanh kiếm gỗ ra vung lên không, tôi trìu mến nhìn đứa nhỏ này, không biết phía sau còn có người. 
Trên mặt tuyết trắng xoá Tiểu Lưu Hoành từng bước lún chân trong tuyết, bất cẩn lại vấp ngã, tôi vội chạy tới nâng nó dậy, dịu dàng phủi tuyết bám trên người nó. 
“Tay có lạnh không?” Tôi vừa hà hơi vừa hỏi. 
Thằng bé mở to đôi mắt đen lúng liếng lắc đầu cười rồi nhào vào lòng tôi. 
“Tay có lạnh không?” Tay tôi bị nắm lấy, ngẩng lên thì thấy Lưu Triệt đang cúi người bao lấy tay tôi và bàn tay nhỏ bé của Lưu Hoành một cách ấm áp, áo choàng đen phủ xuống che cả nửa người tôi. 
“Phụ hoàng!” Lưu Hoành lanh lảnh gọi, ngước khuôn mặt nhỏ nhắn nói, “Lý mỹ nhân làm cho nhi thần một thanh kiếm gỗ!” 
Lưu Triệt ôm nó, cầm thanh kiếm nói, “Hoành nhi, con có muốn Lý mỹ nhân làm mẫu phi của con không?” 
Lưu Hoành quay đầu nhìn tôi rồi cật lực gật đầu, “Lý mẫu phi!” 
Tôi xùy cười nhìn khuôn mặt vẫn luôn lạnh lùng của Lưu Triệt đang thấp thoáng nụ cười hài lòng, đó là sắc mặt của một người cha từ ái. 
“Có thể sao?” Tôi đón lấy Lưu Hoành. 
“Trẫm một lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-han-phi-ca/1607742/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.