Trong cuộc đời này, để tìm cho mình một người bạn đời không khó, nhưng để tìm lấy cho mình một tri kỷ lại khó khăn vô cùng. Nhân sinh, không phải ai cũng may mắn tìm được tình yêu. Càng yêu bao nhiêu lại càng tổn thương bấy nhiêu, đó là sự thật không thể nào chối cãi được. Chính vì thế, sẽ có người sợ hãi trốn tránh tình yêu, cũng sẽ có người coi tình yêu là kẻ thù truyền kiếp của đời mình. Hết thảy, tất cả đó đều do tình yêu làm cho họ tổn thương.
Yêu mà, làm sao có thể nói trước được việc trong tương lai điều gì sẽ xảy đến? Chỉ biết là, tại khoảnh khắc này, tim đập nhanh vì người, nhớ người, thương người, cả đời đều không muốn buông tay. Ít nhất, trong hiện tại này, người chính là điểm tựa để cho ta dựa vào. Không cần bất cứ lời ngon tiếng ngọt nào, chỉ có thể cầu cả đời này cùng nhau dây dưa mãi, lời thề son sắt mãi mãi không tách rời. Giống như là cây cối và đất, luôn ở cạnh bên nhau, giống như đại dương và sinh vật biển, quấn quýt lấy nhau không rời. Chỉ cần như thế, không bận tâm đến người ta nghĩ gì, chỉ nhìn theo ánh mắt khi người nhìn ta có đủ chân thành hay không. Yêu, chính là một đích đến, một niềm hi vọng nhỏ nhoi.