-Edit: Tiểu Ma Bạc Hà-
“Công tử, ngoài này gió lớn lắm, chúng ta vào trong đi.”
Mộ Ly Thanh khẽ gật đầu, nói: “Ta muốn ngồi thêm một lát nữa, em xem nắng chiều kìa, thật đẹp.”
Họa Nhi dậm chân nhìn hình ảnh công tử nhà hắn trong gió càng thêm cô đơnhiu quạnh. Công tử nói người ra đây hóng gió nhưng hắn đã quá hiểu, rõràng người đang trông ra cửa chờ Lãnh tiểu thư.
“Khụ khụ, khụ khụ khụ…” Một trận gió lạnh thổi qua, Mộ Ly Thanh ôm ngực ho sặc sụa, HọaNhi thấy vậy lại đau lòng, đành phải kéo công tử nhà hắn nói: “Công tử,người không lạnh nhưng mà Họa Nhi lạnh nha!”
Mộ Ly Thanh nghe vậy mới chịu theo Họa Nhi chậm rãi quay về.
Hắn vừa trở lại biệt viện của mình chợt sau lưng có tiếng bước chân dồndập, vừa quay đầu lại chưa kịp nhìn đã bị nhét vào một cái ôm ấm áp.
Mộ Ly Thanh đứng ngây ra đó, Họa Nhi thấy cảnh tượng trước mắt lập tức che miệng cười trộm chạy đi mất.
Lãnh Mặc Cẩn ôm lấy thân thể mềm mại kia vào lòng, nàng cảm thấy mình ôm bao nhiêu cũng không đủ, hơn nữa nàng nhận ra tiểu thiên hạ đáng ghét nàycòn gầy hơn trước, nàng cúi xuống hôn lên má hắn, nói: “Sao chàng khôngbiết yêu thương bản thân mình vậy chứ, chàng xem chàng kìa, cả ngườilạnh thành như vậy, đang yên đang lành đi ra đây đón gió làm cái gì!”
Mộ Ly Thanh có cảm giác cổ họng hắn bỗng nhiên bị nghẹn, một câu cũng không nói được.
Lãnh Mặc Cẩn thấy thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ga-khi-phu/3077631/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.