Alexander lòng nóng như lửa đốt, giọng tha thiết van nài:
“Albert, anh xin em, có chuyện gì từ từ vào trong hãy nói!”
Alberto lắc đầu, cười trong đau khổ:
“Muốn tôi vào cũng được. Nhưng anh hãy thành thật cho tôi biết, năm xưa, có phải anh đã báo cho ba mẹ tôi hành tung của tôi hay không?”
Alexander cúi gằm mặt, không nói nên lời. Khó khăn lắm gã mới tìm được Alberto. Nhưng không ngờ rằng, Alberto đã khôi phục trí nhớ. Hắn liên tục hỏi gã sự việc trước khi tai nạn xảy ra nhưng gã nhất định không khai. Ai dè vừa quay lưng đi, Alberto đã tìm đến lan can phòng bệnh, doạ nhảy xuống. Dù cho gã hết sức van nài, cũng không khiến người yêu hồi tâm chuyển ý, đành khai thật với Alberto:
“Anh xin lỗi. Là anh, anh đã báo cho họ…”
Alberto đau đớn ôm lấy đầu, thống khổ hỏi:
“Vì sao… vì sao anh làm vậy? Vì sao lại nói dối rằng chúng ta yêu nhau? Vì sao khiến tôi tin là thật suốt mấy chục năm qua???”
Alexander thấy Alberto đau khổ, trong lòng như bị cắn xé, run rẩy nói:
“Vì anh yêu em… Anh không muốn trái tim của em thuộc về người khác…”
Alberto dùng hết sức mình quát lớn:
“Anh cho vậy là yêu ư? Uổng công tôi xem trọng anh, nghĩ anh là bạn tốt. Tôi đã yêu say đắm cô ấy, tôi tự hào kể cho anh không sót bất cứ thứ gì về cô ấy. Vậy mà những kỷ niệm đẹp bên cô ấy, lại bị anh xem như trò đùa! Anh đã đánh tráo sự thật,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-xanh-tham/2554151/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.