Tả Thiếu Dương tiếp tục hỏi, cơ bắp Ngưu bả thức teo cả rồi, thế này quá trình phục hổi càng lâu:
- Khi mang về có bị thương không? Ví như ở đầu?
- Không ạ, không bị thương, nghe nói là cãi nhau với người ta, tức quá nên ngất xỉu. Sau đó tới Chân thị y quán chữa, lão thân nghĩ Chân đại phu cũng chỉ chữa được tới mức này cho nên không tìm người khác, mà nhà có bao tiền cũng tiêu hết, tiền đâu mời lang trung khác.
Tả Thiếu Dương từ lúc vào đã quan sát cái nhà này rồi, tình cảnh không khác gì nhà y lúc nợ nần chồng chất, bắt mặt, xem lưỡi xong lại sờ tay sờ chân Ngưu bả thức, đắp bao nhiêu chăn với áo mà vẫn lạnh băng:
- Lão nhân gia bán thân bất toại đã hai năm, dương khí ngày một giảm, đó là thiếu âm hàn hóa, âm hàn nội thịnh, dương hư thủy phiếm, cần phải hồi dương cứu nghịch, hóa khí hành thủy.
Những lời này tất nhiên nói cho Lưu y chính nghe, Ngưu gia làm sao mà hiểu:
- Bệnh quá lâu, chữa trị tốn thời gian, tuy uống thuốc vào sẽ thấy hiệu quả sớm, nhưng khôi phục được thì cứ phải vài tháng thuốc men đều đặn, nên mọi người nên chuẩn bị tâm lý.
Sau đó nhường chỗ cho Lưu y chính xem bệnh.
Chỉ nghe nói tới còn chữa được là Ngưu lão thái mừng rồi, mấy tháng có là gì, bà còn chăm trượng phu tới tận hai năm:
- Tả đại nhân, thực sự mỗi thang thuốc chỉ có mấy chục đồng vậy thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376460/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.