Tả Thiếu Dương nghe Miêu Bội Lan sợ hãi muốn nhảy dựng lên, y không ngờ sự thể lại thành ra thế này, vốn nghĩ chỉ cần Miêu Bội Lan ở bên mình, y thế nào cũng nghĩ cách thuyết phục cha mẹ, nhưng Miêu Bội Lan bị tư tưởng phong kiến ước thúc, với nàng tình cảm là thứ xếp sau vô vàn bổn phận và trách nhiệm.
Hơn nữa nàng chỉ là thôn cô sơn dã, bản thân mang sự tự ti rất lớn, thế nên đối diện với Tả Quý, nàng một chút ý thức phản kháng cũng không có, nếu là Quý Chi Đường trước kia ăn còn không đủ, nếu Tả Thiếu Dương là chàng trai chỉ có thể cho nàng cái bánh bao nóng, nàng không nghĩ nhiều. Nhưng bây giờ Tả Thiếu Dương ngày càng tỏ ra ưu tú, kiếm được nhiều tiền, thậm chí còn được Đại tướng quân phong thưởng, tiểu thư đại hộ cũng tới kết thân, nàng vẫn chỉ là thôn cô lóng ngóng tới bốc thuốc cũng chẳng biết, thấy mình không xứng với y nữa, tương lai Tả Thiếu Dương có tiền đồ lớn, nếu người ta mà biết thê tử y chỉ là nữ nhi nông hộ tầm thường, sẽ coi thường cười nhạo y.
- Lan Nhi, nghe ta này..
Tả Thiếu Dương lần nữa muốn bắt lấy Miêu Bội Lan những không được, đứng xa xa nhìn y, biết nha đầu này rất quật cường, tính cách chân thật thẳng thắn, không biết mấy thủ đoạn lấy lui làm tiến đạt mục đích, đã nói thì đúng là suy nghĩ trong lòng, nói cả đời không gặp y nữa là sẽ làm được.
Tả Thiếu Dương xuống nước, dỗ dành:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376132/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.