Kiều Xảo Nhi hiển nhiên chẳng sợ cha mẹ, phản kích Tả Thiếu Dương:
- Vậy huynh đang nói tới ai vậy, là tỷ tỷ mắt to, hay tỷ tỷ xinh đẹp?
Tả Thiếu Dương đánh trống lảng:
- Thế làm sao muội thoát được.
- Muội nín thở, nhắm mắt, nhằm hướng bên ngoài la hét bò, tới khi chạm vào tường hé mắt ra, thấy khói cuồn cuộn hút về một phía, muội đoán đó là chỗ mình mở cửa sổ trước đó rồi, liền bò đến, lửa cháy tới nơi, nhảy ngay xuống... Hi hi hi, gãy mỗi cái chân mà không vỡ đầu đúng là may.
Trong tình huống như thế vẫn bình tĩnh phán đoán được, tiểu cô nương này thực sự đáng khâm phục, Tả Thiếu Dương không chắc mình làm được không:
- Muội là cô gái dũng cảm nhất, trấn định nhất mà ta từng gặp đấy.
- Hi hi, cám ơn đại ca khen ngợi... Muội gọi huynh một tiếng đại ca không quá lỗ mãng chứ?
- Ta muốn có muội muội láu lỉnh thế này mà không được ấy.
- Muội có hai ca ca, đại ca làm quan bé tí xíu thế này này.
Kiều Xảo Nhi lấy hai ngón tay khép lại thành khe nhỏ tẹo:
- Thế mà suốt ngày làm ra vẻ nghiêm túc đàng hoàng, còn nói đó là quan uy, muội thì thấy giống như bí... Nhìn muốn cười chết thôi. Nhị ca thì làm ăn, suốt ngày cười, gặp ai cũng cười híp cả mắt, bảo đó là hòa khí sinh tài, muội thì nói là giả dối, huynh ấy cũng không giận. Đều thương muội lắm, nhưng lại chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2376125/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.