Miêu Bội Lan vừa bế Tả Thiếu Dương chạy vừa hô:
– Trong nhà còn người không, mau ra đi, nhà sập tới nơi rồi.
Gọi hai lượt không có ai đáp, nàng cũng đã ra ngoài.
Đám Lý Đại Tráng chặt đổ cây cột, căn nhà phát ra tiếng răng rắc nghe rợn cả người, tiếp đó đổ xuống, bụi và khói mù mịt, mọi người đều tránh ra xa xa. Thế nhưng chỉ đổ một nửa, vì mái sau lại bị mái hiên nhà bên cạnh móc vào, thế nên không sập hẳn xuống được.
Thế này không xong, khoảng cách không đủ, lửa sẽ men theo căn nhà này tiếp tục lan đi, lưỡi lửa thì đã liếm sát tới rồi, hơi nóng hầm hập, không thở nổi, cảnh tượng trước mắt cũng mơ hồ, không ai dám liều mình xông vào phá sập nhà nữa.
Lý Đại Tráng tay chống đầu gối thở lấy hơi, hét lớn bảo đám huynh đệ đằng sau:
– Phá luôn cả căn nhà này đi.
Thế nhưng trước nhà có hai đại hán tay lăm lăm dao thái rau, quát:
– Kẻ nào dám phá nhà, ta chém chết.
Lý Đại Tráng cả giận:
– Không phá đi, lửa cháy tới thì không chỉ nhà các ngươi mà nhà khác cũng cháy cả.
Đại hán kia bất chấp, mắt đò kẻ, múa dao hăm dọa:
– Ta mặc kệ, kẻ nào dám tới đây ta giết.
Người còn lại hét lên:
– Mẹ ta ở trong nhà, muốn chết qua đây.
Hai thằng điên này không đưa mẹ mình ra, còn đứng đây hò hét cái gì, mọi người xung quanh nóng ruột vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375938/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.