Khi Nghê mẫu nói chuyện với Lương thị, nô phó Nghê gia cũng bận rộn tối mắt, nha hoàn phó dịch nhanh chóng mua nguyên vật liệu, làm ra cái giường mềm, bê Nghê Nhị đã hôn mê lên giường, khiêng về nhà.
Nghê đại phu chuẩn bị sai người đưa đệ đệ mình đi thì quản gia Tùy gia tới nói:
– Lão gia nhà ta nói, ba ngày sau sẽ tới tiếp nhận trạch viện, không được trì hoãn, đồ gia dụng cũng không được tùy tiện bán đi, lão gia nhà ta sẽ cho người theo dõi, các vị biết điều chút, đừng để mọi người cùng khó coi.
– Được, bảo Tùy chưởng quầy yên tâm, nhất định giao trạch viện nguyên xi cho ông ấy.
Nghê đại phu nghiến răng nói, rời đại sảnh vài dài với cha con Tả Quý:
– Đa tạ hai vị, hiện giờ bận rộn, ngày sau nhất định tới nhà cảm tạ.
Cha con Tả Quý chắp tay đáp lễ không nói nhiều.
Nghê gia cứ thế nhốn nháo về nhà, bách tính vây xem đa phần thở dài không mấy ai reo hò như mọi khi có phạm nhân bị đánh đòn, dù Huệ Dân Đường có bị người ta lên án này nọ vì thu tiền khám chữa bệnh cao, nhưng người nhận ân huệ cũng không ít, một số không nhiều dù có hả hê cũng không thể hiện rõ ra ngoài.
Trở về tới Huệ Dân đường, Nghê đại phu đích thân xử lý vết thương cho đệ đệ, da thịt ở đùi và mông còn dễ, nhưng hai đầu gối nát rồi, Nghê đại phu cũng chịu, chỉ có thể xoa thuốc, lấy ván cố định.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375868/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.