Không muốn ở cùng một chỗ với loại người như Chu chưởng quầy, Tả Thiếu Dương lại đứng lên chắp tay nói:
– Chúc lão bá, nếu không có việc gì khác thì cháu đi đây.
– Không vội, cha cậu uống trà ít nhất phải mất nửa canh giờ.
Chúc Dược Quỹ quen ra lệnh rồi, không hỏi ý Tả Thiếu Dương gọi to:
– Oa Tử, Oa Tử, mang cốc trà của tiểu lang trung vào đây.
– Vâng.
Tang Oa Tử ở ngoài đáp lớn, chẳng mấy chốc mang cốc trà của Tả Thiếu Dương vào, thêm nước sôi:
Tang Oa Tử rót nước xong chuẩn bị đi thì Chu chưởng quầy gọi hắn lại, nhìn Tả Thiếu Dương một cái, hỏi:
– Oa Tử, chuyện gả tiểu muội ngươi chuẩn bị ra sao rồi?
Tả Thiếu Dương chấn động, gả Tiểu Muội? Gả ai, bao giờ, tại sao? Y quay ngoắt sang nhìn Tang Oa Tử không chớp, tai dựng lên như tai thỏ.
Tang Oa Tử ái ngại nhìn Tả Thiếu Dương, ngập ngừng, chỉ nói vắn tắt:
– Chuẩn bị đâu vào đó rồi, cha cháu nói lão bá cứ yên tâm, tới lúc đó nhất định đưa Tiểu Muội qua … A, Chu lão bá, tay bị làm sao, ta lấy thuốc cho.
– Không cần, chút thương tích ngoài da không hề gì, năm xưa lão từ chèo thuyền, sóng gió gì chưa qua, chết còn không sợ, sợ gì chút thương tích nhỏ này.
Chu chưởng quầy cười gằn, cố ý lớn tiếng nói cho Tả Thiếu Dương nghe:
– Bảo với cha mẹ ngươi, thu của ta 80 lượng bạc trắng phau phau rồi, không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375807/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.