Chúc Dược Quỹ giúp Tả Thiếu Dương gọi một cốc Mông đính sơn trà, trà nước lên rồi, Tả Thiếu Dương cũng không hỏi bệnh tình ông ra sao, hiển nhiên là tự tin bệnh sẽ chuyển biến tốt. Chúc Dược Quỹ lấy làm lạ, người thanh niên này không tầm thường, thú vị lắm, vậy cũng không nên đối đãi như người thường:
– Gọi cậu tới là muốn nói, lão phu uống thuốc bảy ngày, hiệu quả không tệ, không có phản ứng khó chịu như trước, hơn nữa đau đớn toàn thân giảm rõ rệt, không ngại đứng lên ngồi xuống rồi, cảm giác thật tốt. Tiểu lang trung cậu có chút bản lĩnh đấy.
– Đúng thuốc, đúng bệnh sẽ có hiệu quả tốt thôi.
– Nếu có hiệu quả, cậu tiếp tục bào chế thuốc cho ta đi, còn phải uống bao lâu nữa?
– Cái này phải xem tình hình của lão bá.
Tả Thiếu Dương bắt mạch cho Chúc Dược Quỹ xong, nói:
– Đúng là bệnh có chuyển biến tốt rồi, có điều loại bệnh này phải kiên trì uống thuốc, dù có khỏi hẳn chăng nữa vẫn phải uống thuốc một thời gian để củng cổ dược liệu. Lấy hạn 10 ngày đi, uống xong đợi thuốc này, ta xe khám lại cho lão bá rồi điều chỉnh sau.
– Tốt.
Bệnh đã khám xong, Chúc Dược Quỹ không vòng vo nữa:
– Tiểu lang trung, hôm nay lão phu gọi cậu tới trừ nhờ cậu tiếp tục bào chế thuốc, còn muốn thương lượng một việc. Nói thật, chuyện này làm tốt, hai chúng ta đều cùng có lợi.
Quả nhiên là đến rồi, tiền, hiện giờ không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375758/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.