Tả Thiếu Dương dẫn Miêu Bội Lan khỏi ngõa thị, nói với nàng:
- Thuốc ở đây không hợp nhu cầu, ta phải tự gia công mới được, muội về trước đi, ngày kia ta cùng cha ta tới Mai Thôn khám bệnh, mai không được rồi, để lâu cũng không tốt cho mắt của Nhị Tử, vậy đi, nếu như mai muội vào thành tới chỗ ta, ta đưa thuốc cho.
Miêu Bội Lan cám ơn, mang gùi về.
Tả Thiếu Dương về nhà thì thấy Đại Đậu và Đậu Hoa đang ngồi ở ngưỡng cửa chơi, tay chân lấm lem bẩn thỉu cười khanh khách vang nhà, thầm nghĩ trẻ con thời xưa sức khỏe tốt, thời hiện đại nuôi trẻ con bây giờ thiếu điều cho vào phòng vô trùng rồi, vậy mà vẫn cứ bệnh tật suốt.
Mẹ và tỷ tỷ đang ở bếp làm thức ăn, cha cùng Hầu Phổ ngồi ở đại sảnh trò chuyện, thấy còn một khoảng thời gian nữa mới ăn cơm, Tả Thiếu Dương nói:
- Cha, con muốn điều chế một loại thuốc.
Tả Quý ngớ ra, đột nhiên đi ra chợ một chuyến lại muốn điều chế thuốc:
- Thuốc gì?
- Con phát hiện ra băng sa ở ngõa thị rất thô, không thể dùng được trong số trường hợp, còn cả vài loại thuốc từ khoáng vật nữa, đều quá to, Đổng Mập nói nếu làm được thứ mịn hơn thì ông ta sẽ mua.
Hầu Phổ hứng thủ hỏi:
- Sao đệ biết cách điều chế, hiệu thuốc còn không biết mà.
Tả Quý tự động giải thích:
- Đệ đệ con từng cứu một vị linh y sắp chết đói, nên ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375713/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.