Tả Quý cầm lấy bầu rượu trên bàn, rót đầy ba chén, hai tay nâng lên lớn tiếng nói: - Mời liệt tổ liệt tông uống rượu. Nói xong chén hơi nghiêng đi, rượu trong chén chảy thành dòng nhỏ trước bàn, lại lùi về hai bước sau bồ đoàn, phẩy vạt áo, hô: - Quỳ. Dẫn đầu thê nhi quỳ xuống.
Ở xã hội hiện đại nghi lễ quỳ đã biến mất từ lâu lắm rồi, còn ở thời này, đại lễ quỳ bái cho dù không gặp hoàng thượng thì trong cuộc sống thường ngày cũng gặp rất nhiều. Tuy Tả Thiếu Dương không có cái thói quen này, nhưng nhập gia tùy tục, giờ y là người Tả gia rồi, tế điệu tổ tiên đương nhiên phải quỳ, cho nên Tả Thiếu Dương cùng mẹ quỳ bái, không có chút chướng ngại nào.
Tả Quý cầm văn bái tế lên, hắng giọng mấy lần, đọc vang vang: - Giao thừa Trinh Quan nguyên niên, ngày đẹp cúng tế, hiếu nam Tả Quý cùng hiền tức Lương thị, hiếu tôn Tả Trung khấu đầu, kính cẩn dâng lên nến hương, tam sinh tửu lễ, trước linh vị của các vị liệt tổ liệt tông, khóc thành văn, ô hô!...
Tiếp theo đó thì Tả Thiếu Dương chỉ nghe thấy tiếng ngâm nga trầm bổng chứ chẳng hiểu được mấy câu.
Có bồ đoàn thì quỳ vẫn không quen, ước chừng quỳ tới gần nửa tiếng, hai chân tê đi rồi mà Tả Quý vẫn cứ ê a say sưa, chẳng hiểu chừng nào mới kết thúc, Tả Thiếu Dương len lén duỗi chân thì bị mẹ ở bên cạnh phát hiện nghiêm khắc trừng mắt, y đành ấm ức quỳ đàng hoàng, lòng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375677/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.