Nhìn thấy chuyển biến của đứa bé thiếu phụ vùng mạnh thoát khỏi tay tài chủ béo nhào bổ tới hỏi dồn dập: - Con ơi, con sao rồi? Trả lời cho mẹ đi, con sao rồi, con có sao không? Ôi con ơi …
Đứa bé rốt cục cũng nói được, môi mấp máy đáp: - Mẹ, mẹ...
- Ôi đứa con đáng thương của mẹ... Thiếu phụ ôm lấy con mừng tới phát khóc.
Tả Thiếu Dương thở hắt ra một hơi, tảng đá nặng trĩu rời lồng ngực, hú hồn hú vía, lần này thực sự phải nhìn với cha mình với con mắt khác rồi, trong khi y ngớ ngẩn cuống cuồng nghĩ cách giải phẩu thì cha y chỉ cần một sợi chỉ mấy hạt ba đậu là giải quyết xong, thực sự là quá thần kỳ: - Cha, làm sao nuốt ba đậu vào rồi kéo ra lại có thể ho ra đờm?
Tả Quý vuốt râu đắc ý: - Đây là cách mà vi phụ theo gia gia con chữa bệnh học được đấy, có thể nói là bí phương gia truyền.
Đoán chừng cha cũng không hiểu nổi nguyên nhân, nhưng không vì thế giảm đi sự thán phục của Tả Thiếu Dương với người hành y thời xưa, một cách chữa mẹo đơn giản như thế đã xử lý xong, vậy mà mình chỉ nghĩ tới phẫu thuật, đúng là đáng chê cười. Có thể thấy y giả cổ đại có nhiều thứ đáng cho mình học tập, cho dù bọn họ cũng không nói ra được y lý. Trước kia mọi người chỉ tin lão trung y mà không tin người trẻ, Tả Thiếu Dương còn ỷ tài mà không phục, bây giờ chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375639/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.