Tả Thiếu Dương lúc bị ốm qua lời bàn tán mọi người xung quanh nghe ngóng được Hầu Phổ là trượng phu của tỷ tỷ, hiện làm thư lại trong huyện nha.
- Trồng cấy!? Tả Quý vén ống tay áo lên, lộ ra cánh tay khẳng khiu: - Bà xem ta có phải là người làm ruộng không? Lại nói, giờ là mùa đông, khai xuân mới trồng cấy được, thu hoạch xong mới có cái ăn, vậy nửa năm tới húp gió mà sống sao?
Kỳ thực Lương thị cũng biết chuyện này không hiện thực, chỉ là cùng đường rồi sinh bấn loạn mới nói vậy thôi.
Hồi Hương thử nói: - Cha, mẹ, cùng lắm thì chuyển sang chỗ con ở, Hầu Phổ không nói gì đâu.
Lương thị lắc đầu liên hồi: - Tới chỗ con? Cả nhà lớn nhỏ bên đó rúc vào chỗ bé tí, thêm vào nhà mình, ngủ đâu? Hơn nữa họ sống chẳng dễ dàng gì, dựa hết cả vào chút lương bổng của Hầu Phổ, thêm vào chúng ta, còn không làm nó mệt chết à?
- Không sao, bọn con còn trẻ khổ chút không chết được. Con giúp nha môn giặt giũ may vá cũng kiếm được tiền.
- Không đi. Tả Quý tuyên bố một câu kết thúc bàn luận: - Muốn lão phu nương nhờ nữ tế, không bằng treo cổ chết quách luôn cho rảnh! -- Đi ngủ! Nói xong đứng dậy chắp tay sau lưng đi về sương phòng trái đại sảnh.
Không ai dám trái ý Tả Quý, Hồi Hương thở dài thu dọn bát đĩa, Tả Thiếu Dương muốn giúp, nhưng bị Lương thị đẩy ra, nói nước nóng đun rồi, bảo y đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-tieu-lang-trung/2375599/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.