Sư Phi Huyên miệng nói động thủ, song thần sắc lại bình tĩnh như nước trong giếng không một gợn sóng. Đôi mắt trong sáng thấp thoáng ánh hào quang thâm sâu khó lường, rõ ràng đã có tinh tiến về tu vi so với hồi còn ở Tái Ngoại. Nhưng chỉ có Từ Tử Lăng hiểu rằng nàng đã đạt tới cảnh giới Kiếm Tâm Thông Minh, giống như Thạch Chi Hiên, khiến linh giác của hắn không tài nào nắm bắt được.
Khấu Trọng á khẩu không biết nói sao nghênh tiếp ánh mắt của nàng, hồi lâu mới thất thanh nói:
-Phi Huyên nói đùa phải không! Nàng đâu phải là người giải quyết sự việc bằng vũ lực?
Sư Phi Huyên mỉm cười dịu dàng nói:
-Lời do huynh nói, khi tất cả những phương pháp khác như giải thích, khuyên răn, khẩn cầu, uy hiếp đều vô hiệu, vậy trừ vũ lực ra còn có cách giải quyết nào nữa? Phi Huyên tuyệt đối không thể để Ba Thục rơi vào tay Thiếu Soái.
Từ Tử Lăng nói:
-Phi Huyên…
Sư Phi Huyên sắc mặt bình tĩnh ngắt lời gã, ánh mắt không nhường nhịn chút nào nhìn Khấu Trọng chăm chú:
-Bất kể Tử Lăng trước đây có ngàn vạn lý do trợ giúp huynh đệ Khấu Trọng của chàng, tất cả đều đã là quá khứ, thiên hạ ngày nay thành thế chia hai, Tử Lăng xin chớ can dự vào tranh chấp giữa Phi Huyên với Thiếu Soái.
Từ Tử Lăng trong lòng buồn bã, một bên là người ngọc mình yêu sâu đậm, một bên là huynh đệ thân thiết từ thuở nhỏ, gã có thể làm gì được đây? Đột nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283581/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.