Màn đêm buông xuống, Khấu Trọng và Từ Tử Lăng trèo lên đỉnh một ngọn núi nhỏ bên cạnh sơn cốc mà cả bọn ẩn thân để quan sát tình hình xa gần.
Sáng nay sau khi thoát thân, bọn gã lao vào trong một khu rừng rậm ở bờ bắc Đại Hà, mượn cây cối yểm hộ chạy một mạch về hướng Đông Bắc. Đến chỗ này họ mới dám ngồi xuống trị thương.
Trải qua hai canh giờ nghỉ ngơi hành khí, Khấu Trọng và Từ Tử Lăng hồi phục lại trước. Tuy hai gã vẫn cảm thấy thân thể hư nhược do mất máu quá nhiều, nhưng không còn cảm thấy sức tàn lực kiệt, tinh thần suy sụp như lúc chạy thục mạng không hề nghỉ ngơi nữa.
Bạt Phong Hàn liều lĩnh hơn bọn gã nhiều nên thương thế cũng nặng hơn, vì vậy hắn vẫn ở lại trong sơn cốc điều dưỡng.
Nhìn kỹ bầu trời, Khấu Trọng nói:
- Thật là kỳ quái! Sau khi vượt sông thì chẳng hề trông thấy bóng dáng con ưng của Khang Sao Lợi nữa. Lý Thế Dân không phải là người dễ dàng bỏ cuộc như vậy chứ?
Từ Tử Lăng cười khổ:
- Đằng nào bọn ta cũng phải quay lại Lạc Dương, sớm muộn cũng không chạy thoát khỏi tay Lý Thế Dân, hắn phí sức đuổi theo làm gì? Nói không chừng Lý tiểu tử còn tức giận nếu bọn ta không kéo được Đậu quân đến, để hắn có thể thu thập một lần toàn bộ ba đại kình địch là Vương Thế Sung, Đậu Kiến Đức và Thiếu Soái ngươi đó.
Khấu Trọng lắc đầu:
- Đậu Kiến Đức sẽ không thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283534/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.