Hai người phi thiềm tẩu bích, vượt qua con đường lớn Chu Tước đại nhai đầy tuyết phủ, nhằm hướng kênh Vĩnh An phóng tới.
Bọn họ toàn thân đẫm máu, bị thương nhiều chỗ, chưa biết chạy theo đường nào.
Vòng vây của địch nhân dần dần xiết chặt quanh bọn họ. Bốn phía đèn đuốc sáng rực, mọi vật nhìn rõ mồn một. Trường An là địa đầu của Trường Lâm quân, bọn chúng quen thuộc như trong lòng bàn tay, lại có Khả Đạt Chí, một người tài trí song toàn chỉ huy, càng có thể phát huy hiệu quả đến mức cao nhất.
Thạch Chi Hiên tưởng chừng như vô ý tuỳ tiện phóng ra một cây pháo hiệu, thật ra lại là một chiêu chí tử nhất tiễn song điêu. Pháo hiệu chính là phương pháp liên lạc của Kiến Thành và Nguyên Cát trong việc truy tìm bọn Khấu Trọng. Hỏa quang có thể nhìn rõ từ xa đến mấy dặm, lập tức lôi kéo sự chú ý của Trường Lâm quân vốn đã ở trong trạng thái chuẩn bị cao độ. Toàn thành liền vang động tiếng thanh la cảnh báo. Nhà nhà đều vội vàng đóng cửa, lính phòng vệ trên tường thành liền tập trung tinh thần, nghiêm trận chờ đợi.
Động tác đó của Thạch Chi Hiên không những khiến Khấu Trọng và Từ Tử Lăng lâm vào mối nguy lớn nhất kể từ khi tiến vào Trường An, mà còn làm bọn Triệu Đức Ngôn, Chúc Ngọc Nghiên đang gắng sức truy đuổi lão phải đối mặt với phiền não không thể giải quyết: đâu thể ung dung chơi trò đuổi bắt trong thành Trường An. Nếu Khấu Trọng và Từ Tử Lăng bị giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/3283327/chuong-439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.