Khấu Trọng và Từ Tử Lăng trần truồng như nhộng, giặt sạch sẽ y phục rồi treo lên một cành cây cạnh bờ suối, để ánh mặt trời buổi chiều sưởi khô. Còn Trường Sinh Quyết thì được đặt trên một tảng đá.
Sau đó hai gã hú vang, trầm mình vào dòng nước, rửa sạch hết những đất bẩn dính vào người khi ở dưới cống ngầm.
Hai gã còn tâm tính thiếu niên, vừa vong mạng trốn đến khu rừng cách Dương Châu thành được bảy tám dặm đã mệt tới mức không thể đi được nữa, lại ngỡ rằng đã rời khỏi hiểm địa, tâm tình lập tức chuyển từ sợ hãi, lo lắng sang vui vẻ như trước.
Cả hai đang đùa giỡn dưới nước thì chợt nghe trên bờ có người hừ nhẹ.
Hai gã thoáng kinh hãi, đưa mắt nhìn về phía vừa phát ra thanh âm.
Chỉ thấy một bạch y nữ tử đầu đội mũ tre đang đứng trên bờ, đôi mắt đẹp tuyệt trần nhìn xuyên qua lớp sa mỏng, lạnh lùng dò xét hai thanh niên đang trần như nhộng mà không chút úy kỵ.
Hai tên tiểu tử kêu lên một tiếng, rùn thấp người, đưa tay che phần thân dưới.
Từ Tử Lăng lên tiếng quở rằng:
– Phi lễ chớ nhìn, xin đại tỷ nâng cao quý mục, tha cho chúng tôi đi!
Khấu Trọng cũng mồm năm miệng mười nói:
– Nhìn một cái thu một văn tiền, cô nương vừa rồi ít nhất cũng đã nhìn hơn một trăm cái, số lẻ ta không tính, chỉ cần lưu lại một trăm đồng tiền là có thể đi!
Bạch y nữ nhếch mép cười lạnh lùng, nhẹ nhàng thốt:
– Tiểu quỷ muốn ăn đòn?
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-song-long-truyen/101030/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.