Một đêm trằn trọc, suy nghĩ rất nhiều chuyện, thẳng đến lúc sắp bình minh mới thiếp đi.
Sáng sớm thức dậy, mới vừa dùng xong đồ ăn sáng, liền nghe thấy Vãn Lục vội vàng chạy vào, "Nương tử, sáng nay nô tỳ nghe A Lang nói Tiêu Thị lang đêm qua lúc bắt giữ hung phạm đã bị thương."
Nhiễm Nhan khựng lại, lập tức hỏi: "Thương thế như thế nào?"
Vãn Lục lắc đầu nói: "Nô tỳ không biết, cũng không dám đi hỏi A Lang."
Nhiễm Nhan vào nội thất xách hòm thuốc dùng để chữa bệnh, nói: "Đi với ta."
Sai Ca Lam đi báo cho Nhiễm Bình Dụ một tiếng, Nhiễm Nhan liền dẫn Vãn Lục chạy vội tới phủ đệ của Tiêu Tụng, xe ngựa vừa mới ra cửa, liền có hộ viện đuổi theo, nói là Nhiễm Bình Dụ phân phó đi theo bảo hộ.
Sáng sớm trên phố có rất ít người đi đường, tốc độ xe chạy nhanh gấp đôi thường ngày, thẳng đến khi ra khỏi phường An Thiện mới giảm tốc độ. Trừ phi là có người bệnh nặng nóng lòng chạy chữa, hoặc là vội vàng chạy về chịu tang, nếu không ở trên phố chạy nhanh để bị bắt là phải ăn đòn.
Nhiễm Nhan vẫn vững vàng mà ngồi ở bên trong xe, sống lưng thẳng thắn, trên mặt nhìn không ra có gì khác thường, nhưng Vãn Lục lại từ nắm tay nắm chặt của nàng nhìn ra một chút manh mối.
Tới Tiêu phủ, thủ vệ thấy sáng sớm Nhiễm Nhan đã bước vội vã, lại không dám hỏi kỹ, chỉ khách khí thi lễ rồi nói: "Nhiễm nương tử hôm nay tới sớm, lang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-2/3977465/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.