Bàn tay to ấm áp hơi ẩm ướt mồ hôi hoàn toàn bao lấy tay nàng, đáy lòng Nhiễm Nhan run lên, vội vàng rút tay về, cắn môi nhìn bàn tay thon dài hữu lực của Tiêu Tụng.
"Thập Thất Nương, hành động này của ngươi, là..." tim Tiêu Tụng như thắt lại, hắn cảm thấy cả đời này của mình sẽ không có lúc nào khẩn trương như hiện tại.
"Nhịp tim 140 lần." Nhiễm Nhan lẩm bẩm nói thầm, lại sờ sờ cổ tay mình, trong đầu đếm đếm thấy hình như tim của mình cũng đập gia tốc trong một lúc, cuối cùng tổng kết: "Hình như không thấy chán ghét, tuy rằng hơi có chút khẩn trương, nhưng ta không xác định có phải bởi vì đây là lần đầu tiên nắm tay nam nhân còn sống hay không."
Tiêu Tụng sửng sốt, đây là kiểu nói gì đây? Đối với đáp án này, Tiêu Tụng không chỉ không thấy thất vọng mà ngược lại còn có chút cao hứng, dù sao hắn cũng không ôm thái độ một lần là thành công đối với phần cảm tình này, Tiêu Tụng tuy rằng không dự đoán được quá trình này, nhưng kết quả vẫn nằm trong dự đoán của hắn, không chán ghét là khởi đầu tốt.
Có điều...sao lại có cảm giác như bị người trêu đùa?
"Về sau đừng có cầm thử tay người khác lung tung nữa." Tiêu Tụng móc khăn ra, đang muốn lau nước trên bàn đi, Ca Lam mới phản ứng lại, vội vàng tiếp nhận khăn, lau mặt bàn sạch sẽ.
"Ngươi yên tâm, ta là người có trách nhiệm." Nhiễm Nhan rũ mắt, phát hiện khăn của hắn không phải là khăn lụa, mà là vải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969490/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.