Cái gọi là "Tô Châu đệ nhất mỹ nhân" cơ bản đều là mấy học trò của Châu học vì quá nhàm chán mà bày ra cho vui.
Điều kiện bình chọn cũng không phải chỉ nhìn diện mạo, tài học đức hạnh gia thế thiếu một thứ cũng không được, mặt khác còn muốn xem người đến cầu thân nhiều hay ít, mấy năm nay, thế gia có danh vọng ở hai vùng Giang Nam, Hoài Nam đến cầu thú Tề Lục nương nhiều không kể xiết, nhưng rốt cuộc chỉ là thị tộc địa phương, căn bản so ra kém Bác Lăng Thôi, Lan Lăng Tiêu một chút, khi hai nhà này đồng thời cầu thú Nhiễm Nhan, đã khiến cho vị trí "đệ nhất mỹ nhân" vốn gây tiếng vang lớn ở thành Tô Châu ở vào trạng thái khó quyết định.
Tất cả những chuyện này, Nhiễm Nhan vốn dĩ hoàn toàn không biết gì cả.
Nhiễm Vân Sinh đứng trước cửa sổ ý cười doanh doanh mà đóng cửa sổ lại, "A Nhan, ngươi nghe thấy không?"
"Ừ." Nhiễm Nhan lên tiếng, kị ngồi ở trước kỷ, chống cằm ngước nhìn hắn,"Thoạt nhìn Thập ca quả nhiên thực không thích Tề Lục nương a! vui sướng khi người gặp họa như vậy."
Nhiễm Vân Sinh cũng không phủ nhận, phất tay áo ngồi xuống trước một cái kỷ khác, "Hôn sự của A Nhan ước chừng cũng đã định ra rồi, mấy cái hư danh này, cũng không có tác dụng gì mấy, Tang tiên sinh sẽ không để ý mấy cái này, còn về Tề Lục nương...Trường An bao nhiêu người lấy danh nghĩa ái mộ muốn ta làm tình nhân của các nàng, nàng ta cũng không có gì bất đồng, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969486/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.