Lưu Thanh Tùng nghẹn một chút, chưa lên tiếng, liền nghe Lưu Phẩm Nhượng đứng một bên hỏi: "Án Sát Sử sao lại kết luận hung thủ không phải Tịnh Viên?"
Tiêu Tụng nói: "Lúc trước tra qua, Tịnh Viên luôn luôn ru rú trong nhà, phần lớn thời gian đều làm bạn bên người Am chủ. Địa điểm phát sinh án mạng là miếu Quan Công, không phải miếu Nguyệt Lão, nếu đã xác định thi thể không bị di chuyển, vì sao bọn họ đều chạy đến nơi đó? Khả năng lớn nhất là có người dụ dỗ, mê hoặc bọn họ, sau khi dẫn bọn họ vào trong miếu, mới tiến hành giết chết, cho nên mặc dù Tịnh Viên sư thái là hung thủ, cũng chỉ là một trong số đó."
Lưu Phẩm Nhượng gật gật đầu: "Án Sát Sử phân tích có lý, hung thủ có phải là Tịnh Huệ không?"
Tiêu Tụng cười không phủ nhận, hắn ngay từ lúc đầu đã hoài nghi Tịnh Huệ, đáng tiếc bởi vì nhân chứng vật chứng đều không đầy đủ, ngay cả động cơ giết người cũng chưa biết rõ, hiện tại lại có Tịnh Viên làm đệ nhất nghi phạm, căn bản không có biện pháp bắt giữ nàng.
Lưu Phẩm Nhượng thở dài: "Xem ra cần phải kiểm chứng thân phận của mấy nữ ni nhanh một chút, ta từng hỏi qua Am chủ, bà cũng không rõ ràng lắm, bối cảnh mấy người này đủ thâm a!"
Trong đêm mưa sương mù nặng nề, làm cho không khí túc sát trong núi càng thêm dày đặc, mọi người trầm mặc, chỉ có tiếng đuốc cháy phừng phừng, ngẫu nhiên có nha dịch bẩm báo là lại tìm được mấy món đồ.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969475/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.