Khi Tiêu Tụng cùng với Nhiễm Nhan đuổi lên núi, toàn bộ vườn ngọc trâm đã bị nhổ tận gốc, rất nhiều nha dịch sắc mặt trắng bệch, không nhịn được mà nôn mửa.
Dù cho Nhiễm Nhan đã gặp qua vô số thi thể, cũng vẫn bị cảnh tượng trước mắt chấn trụ.
Từng khối hủ thi được đào ra một nửa trên mặt đất, tản ra từng trận tanh tưởi, Nhiễm Nhan nhìn ra có ít nhất mười khối thi thể, thời gian bị vùi xuống khác nhau rõ ràng, có mấy khối đã thành xương trắng, có mấy khối đang thối rữa bị mấy khúc rễ cây ngọc trâm đâm vào.
Nhiễm Nhan không khỏi bước về phía trước một bước, Tiêu Tụng một tay đem nàng kéo lại, "Trên người của ngươi có thương tích, không thể dính mấy thứ uế vật."
Nhiễm Nhan cũng khựng lại, chính xác, niên đại này không có thiết bị tiêu độc gì, hơn nữa những đồ phòng hộ như bao tay linh tinh kia cũng không có hữu hiệu mấy, nàng hiện giờ trên người có thương tích, vẫn là không nên dính vào mới là thỏa đáng.
Tiêu Tụng quay đầu nói với nha dịch bên cạnh: "Đi gọi Lưu Thanh Tùng lại đây."
Nha dịch ứng tiếng, nhanh chóng lao xuống núi.
Nhiễm Nhan nhíu mày nhìn mấy thi thể này, cùng với những thứ y phục vật phẩm rơi rớt lung tung bên cạnh, "Xem ra đây là những nương tử mất tích kia, có nhiều thi thể như vậy, sao chỉ phát hiện có ba lang quân?"
Tiêu Tụng nói: "Những lang quân đó đều bị vứt bỏ ở vùng hoang vu, trong vòng ba ngày nếu không ai phát hiện, nói không chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969474/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.