Nhiễm Nhan giở tấm vải trắng ra, thấy thi thể Dương phán tư, không khỏi hơi thở dài một tiếng, người mà ngày hôm trước nhìn qua còn có thể nhìn ra vài phần phong tư oai hùng, hôm nay đã sưng to không chịu nổi, hoàn toàn biến đổi.
Mùa hạ nóng bức, đặc biệt là khí hậu Giang Nam lại ướt át, thi thể có thể bảo tồn thành như vậy, đã là tốn rất nhiều công phu.
Nhiễm Nhan lấy bồ kết cùng thương truật châm lửa đốt lên, xong rồi dùng dấm đậm đặc xối lên thi thể, lại không lập tức bắt đầu giải phẫu, mà là yên lặng chờ.
Dư Bác Hạo kinh dị mà nhìn biểu tình chuyên chú của Nhiễm Nhan, phảng phất như đặt trước mặt nàng không phải một khối thi thể đáng sợ, mà là thứ vật phẩm gì đó rất hấp dẫn mắt nhìn. Thế gian này có thể có mấy cái nương tử bị thi thể hấp dẫn? Ánh mắt Dư Bác Hạo chuyển qua thi thể Dương phán tư, dạ dày cuộn lên một trận kịch liệt, suýt nữa phun ra, nhìn cái đống thịt thối này, hoàn toàn tưởng tượng không ra đây đã từng là một hán tử uy nghiêm lại hào sảng.
Nhiễm Nhan nghe thấy thanh âm Dư Bác Hạo muốn nôn, ngẩng đầu hỏi: "Dư phán tư xác định là muốn tiếp tục nhìn?"
Dư Bác Hạo nhăn mày lại, sao chịu để cho một tiểu nương tử xem thường, lập tức nghiêm mặt nói: "Đương nhiên." lại hỏi, "Sao còn chưa bắt đầu?"
"Không phải đã bắt đầu rồi sao?" Nhiễm Nhan sửa sang lại bao tay, bắt đầu xem xét phần cổ thi thể, "Thi thể vào giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-nu-phap-y-part-1/3969393/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.