Khác với những gì chúng ta thường nghĩ, xét về toàn thể xã hội, thời Đường là thời đại phân chia giai cấp rất khắc khe ----ít nhất khắc khe hơn so với những thời Tống, Minh...
Chúng ta thường có ấn tượng về thời Đường giàu có bình đẳng v..v, đó là bởi vì bên trong nội bộ của những đẳng cấp, vó dụ như giữa quân và thần, quả thật là bình đẳng hơn rất nhiều so với các thời đại khác, đại thần nhìn thấy Hoàng Đế cũng không cần quỳ tới quỳ lui, Hoàng Đế với đại thần cũng thường xưng "ta" (Nguyên văn 我), đặc biệt là Lý Nhị, bình thường bị những đại thần của mình chọc giận đến độ ngồi chồm hổm vẽ vòng tròn lên tường...
Thế nhưng, mối quan hệ quân thần tương đối bình đẳng này cũng không thể đại diện cho đại đa số mọi người trong một xã hội nào đó cũng hưởng được sự bình đẳng.
Đặc điểm lớn nhất trong việc phân chia giai cấp trong xã hội thời Đường chính là phân thành "lương" (Nguyên văn 良) và "tiện"(Nguyên văn: 贱)
Về Lương dân, xét thân phận sẽ lại phân thành "quan nhân" (hoặc còn được gọi là "y quan hộ", chỉ người làm quan, những người được đánh giá là con hiền cháu thảo v..v) và "dân thường" ; cũng có thể dựa theo việc có phải nộp thuế không để phân chia thành "hộ không thu thuế" (gồm quan lại, hay những hộ trong nhà không có người nam lao động chính v..v) và "hộ thu thuế" (gồm nhà bán lương thực, nhà bán vải, làm việc miễn phí cho quốc gia).
Còn "tiện" lại phân thành mấy giai cấp nữa, cấp thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-minh-nguyet/1367447/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.