A Trản thấy mặt Mạc Điệp nhăn như cái khăn, cười giải thích: "Nối lại tiền duyên gì đó đều là nói đùa thôi, đêm qua ta đi khách điếm kỳ thật là muốn hỏi sư thúc ngươi tại sao lại muốn vào Huyền Đô quán. Hắn ẩn cư thâm sơn nhiều năm, đã là người không màng danh lợi, lại không có lòng vì nước vì dân, hành động lần này thực sự có chút kỳ lạ. Lúc đầu chuyện trong cung của các ngươi không liên quan chút nào đến ta, nhưng nay A Chức đã ở cạnh Hoàng đế, vì muội ấy nên ta cũng phải chú ý nhiều hơn một chút mới được! Không ngờ lần này hắn tới Trường An là vì ân oán với sư phụ ngươi."
"Chuyện này là thật sao bà bà?" Trong lòng Mạc Điệp thư thản hơn nhiều. Hoa yêu nãi nãi quả nhiên mỗi giờ mỗi khắc đều nhớ tới Sơn Thần bà bà, đôi vợ chồng già mới tình cảm làm sao! Sơn Thần bà bà tiến cung là vì nàng, cho nên nàng không muốn sau này Sơn Thần bà bà xuất cung núi chẳng còn mà người thương cũng mất.
"Ngươi nghĩ gì thế? Thật sự cho rằng ta không kén chọn đến nỗi gặp ai cũng muốn sao?" A Trản có hơi bất mãn.
"Với cả, ta đi Bình Khang phần lớn là uống rượu đánh bạc nghe hát, vốn không qua đêm trong phòng các cô nương." Nàng chỉ đi ban ngày, xưa nay chưa từng qua đêm.
"Vâng vâng." Mạc Điệp ngọt ngào gật đầu cười.
A Trản bỗng nhiên phát giác bản thân mình giải thích thật nhiều, nàng nói nhiều với tiểu đạo cô như vậy làm gì? Sau đó nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dinh-tu-ho/451370/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.