🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trên đường phố, ở tửu quán hay nhà trọ, có rất đông người tụ tập nói chuyện.

- Nghe nói gì chưa! Hạ Lan gia đêm qua bị mất trộm, những thứ quý giá đều bị lấy trộm sạch sẽ!

Một người dáng vẻ béo mập thần bí nói.

Một người khác tỏ vẻ khinh thường:

- Còn tưởng là tin tức gì, thì ra là cái này? Việc này đã truyền khắpTrường An rồi, ai không biết. Sáng nay người của Hạ Lan gia đã đến phủnha báo quan, khẩn cầu đuổi bắt kẻ trộm!

- Đúng vậy!

Một lão giả bên cạnh nói tiếp:

- Ta còn nghe nói người của Hạ Lan gia là một đám không tốt đẹp gì,chuyên khi dễ cô nhi quả phụ, nghe nói bọn họ thừa dịp Hạ Lan An Thạchốm chết, chia cắt sản nghiệp của Hạ Lan gia, đáng đời bị báo ứng.

Người béo mập cảm giác xấu hổ, thấp giọng cả giận nói:

- Vậy các ngươi có biết đạo soái để lại danh thiếp là người nào không?

- Cái này….chúng ta không biết?

Hai người kia mờ mịt lắc đầu, những người xung quanh cũng tập trung lắng nghe.

Người béo mập dương dương đắc ý nói:

- Tên Đạo soái này là một nhân vật khó lường, là hiệp sĩ nổi tiếng thiênhạ, là hào kiệt chuyên môn đối phó với kẻ ác, là khắc tinh của tặc tử!

- Vậy hắn tên là gì?

- Cái này….

Chỉ sau đó nửa ngày, dưới uy lực của bát quái, tin tức như vậy truyền quađồn đại của nhiều người, thiên biến vạn hóa, trên dưới Trường An khôngngười nào là không biết.

Mặc dù đây là lần đầu tiên mọi ngườinghe đến cái tên Đạo soái, nhưng vì chuyện Hạ Lan gia khi dễ cô nhi quảphụ khiến tất cả đều công phẫn.

Đạo soái cũng được miêu tả thànhmột nhân vật giàu tinh thần chính nghĩa, phần lớn dân chúng đều âm thầmtán thưởng hành động của hắn.

Còn đám người Hạ Lan gia chẳngnhững không được phủ nha đồng tình vì chuyện mất trộm, ngược lại vì bọnhắn khi dễ cô nhi quả phụ mà bị Châu phủ Trưởng sử nghiêm trị, bắt bọnhắn phải giao nộp tất cả tài sản đã xâm chiếm. Vật quay về nguyên chủ,phán trả lại cho Vũ Thuận, có thể nói tiền mất tật mang.

Về phầnnhân vật Đạo soái, quan phủ cũng dán bố cáo treo giải thưởng, chỉ cóđiều không người nào nhìn thấy thân ảnh của Đạo soái, cũng không biếttướng mạo của hắn như thế nào thì làm sao đi bắt?

Đỗ Hà tỏ vẻ bản thân không liên quan đến chuyện này, đương nhiên cũng không cần để ý,giống như trước đây đã từng xảy ra chuyện như vậy. Với khinh công võnghệ hiện giờ của hắn, cho dù không để lại thông báo trước đó, vượt quathiên quân vạn mã, thong dong lấy đi bảo bối, sau đó để lại danh thiếplà chuyện không quá khó khăn.

Trong thư phòng tây viện phủ Thái Quốc Công.

Đỗ Hà nhìn ba túi đồ vật ở trước mặt có vẻ sầu muộn, không biết nên xử lý như thế nào. Ở trước mặt hắn, vàng bạc châu báu chồng chất như núi,trân châu mã não phỉ thúy, đủ mọi hình dáng, cái gì cũng có. Bên cạnhđống bảo bối này là ba túi vải trống trơn.

Những cái này đều là thành quả chiến tích cả đêm qua của hắn.

Bởi vì đám người của Hạ Lan gia hành động thật sự quá đáng, bọn chúng ngầmchiếm tài sản của Hạ Lan An Thạch không nói, còn ném cho Vũ Thuận một số tiền nợ lớn. Phải biết rằng lúc ấy, Vũ Thuận chỉ có một mình cô độc,bất lực, hơn nữa bên cạnh lại dẫn theo hai đứa trẻ một nam một nữ, đốimặt với tình huống này, người của Hạ Lan gia chẳng những không hề nhượng bộ, tựa hồ còn muốn bức tử bọn họ.

Nếu không phải Vũ Mị Nươngvừa vặn đuổi tới, Vũ Thuận một thân một mình, đối mặt với đám chủ nợkhông ngừng kéo đến, không biết có thể chèo chống nổi hay không.

Đối mặt với loại người đáng hận như vậy, Đỗ Hà vô cùng tức giận, càng không khách khí với bọn chúng.

Còn chưa nói, của cải của Hạ Lan gia thật sự sung túc, vào nửa đêm, tất cảnhững thứ đáng giá của đám tiểu nhân khi dễ Vũ Thuận đều bị Đỗ Hà némvào trong bao bố mang đi, không lưu lại cho bọn chúng bất cứ thứ gì.Những thứ quý giá chất đầy ba túi vải, trên lưng vác sức nặng trên trămcân, lưng Đỗ Hà suýt nữa bị uốn cong.

- Những thứ này nên xử lý thế nào đây? Chi bằng mua một căn nhà!

Tâm niệm Đỗ Hà vừa động, suy nghĩ cũng tiếp tục tuôn ra.

Phủ Thái Quốc Công cuối cùng cũng sẽ do đại ca Đỗ Cấu kế nhiệm, nếu hắn cómột ngôi nhà ở Trường An, hành sự cũng sẽ thuận tiện hơn, nhất là hai vũ khí bí mật Đạp Nguyệt và Lưu Hương, trải qua nửa năm rèn luyện cũng cókhông ít tiến triển, trong đó hai đội trưởng Hoàng Phủ Hạo Hoa và Ba VũHưng cũng đã học tới Vân Hải tâm pháp của Đại Kỳ môn, tiến bộ rất nhanh, không đến mấy năm, tất nhiên có thể trở thành hảo thủ số một, trởthành cánh tay đắc lực nhất của mình.

Lúc này chính là thời điểmthen chốt để bọn họ luyện võ, sắp xếp cho bọn họ ở đất phong của huyệnVạn Niên, không tiện chỉ điểm thường xuyên, điều động cũng rất phiềnphức. Nếu có thể mua một căn nhà, sắp xếp cho bọn họ ở bên cạnh mình, có thể vừa giữ nhà, đồng thời cũng giúp đỡ bọn họ tiến bộ.

Vừa nghĩ đến đây, Đỗ Hà liền vội vàng đi tìm Chương thị thương lượng việc này.Lúc này Chương thị cũng đang tính toán chi tiêu sổ sách một năm qua.

Đỗ Hà tiến lên hỗ trợ, công việc lẽ ra phải tốn cả ngày, Đỗ Hà lại chỉ cần một canh giờ là tính toán rõ ràng.

Chương thị trợn tròn mắt kinh ngạc, sợ hắn tính nhầm, chọn lựa mấy hạng mụccẩn thận tính toán, thẩm tra đối chiếu hoàn toàn trùng khớp.

Đỗ Hà cũng thầm tự đắc, loại tính toán cộng trừ nhân chia đơn giản này ở thời cổ đại cũng đòi hỏi học vấn cao thâm.

Chương thị nhìn thấy vẻ mặt kiêu ngạo của hắn, không nhịn được bật cười hỏi:

- Nói đi, đến tìm mẫu thân có chuyện gì?

- Tiểu hài nhi muốn mua một căn nhà.

Đỗ Hà tiến lên, đấm lưng cho mẫu thân, dụ dỗ bà, nói rõ ý đồ của mình.

Chương thị nghe xong cũng không cảm thấy bất ngờ, con trẻ trưởng thành cuốicùng cũng phải ra ngoài xông xáo, Đỗ Hà sắp sửa thành thân. Nếu không có một căn nhà riêng, xác thật cũng hơi bất tiện. Phu nhân sớm đã nghĩ đến chuyện mua một phủ nha gần phủ Thái Quốc Công cho Đỗ Hà. Bởi vì đốitượng kết hôn của hắn là Trường Nhạc công chúa, cho nên diện tích củaphủ nha này còn phải lớn hơn cả phủ Quốc Công, cũng không nói rõ chỉcười nói:

- Con vội vàng muốn rời khỏi mẫu thân vậy sao?

- Không có!

Đỗ Hà thân thiết ôm Chương thị, cười nói:

- Không phải như vậy, chỉ là thủ hạ của hài nhi có chừng một trămngười, con muốn chuyển bọn họ vào nội thành quản thúc, tránh cho bọn họhành sự ẩu tả.

Chương thị vỗ tay Đỗ Hà, cười nói:

- Lớnrồi cũng không biết xấu hổ…Được rồi, mấy ngày trước chúng ta đã mua lạimột căn phủ đệ ở trung tâm phường Nhân Sùng cho con.

- Chính là tòa phủ đệ xa hoa nhất phường Nhân Sùng sao?

Trên đường Đỗ Hà đi tới phủ Thái Quốc Công đều phải đi qua chỗ đó, đây làphủ đệ xa hoa nhất trong phường Nhân Sùng, nghe nói là nơi ở của hậunhân đại thần đầu thời nhà Đường Bùi Tịch, nhưng gần đây nghe nói ở tòaphủ đệ này có chuyện ma quái, hàng xóm láng giềng gần đó bàn tán rất xôn xao.

Đỗ Hà lại nói:

- Thì ra là tòa phủ đệ ma quái đang bị đồn đại?

Chương thị mỉm cười:

- Đúng vậy, chính là căn nhà đó. Phủ đệ đó rộng lớn như vậy, nếu muốnmua, mẫu thân thật sự có chút không dám, nào ngờ vì chuyện ma quái, bọnhọ vội vàng ra giá thấp, đương nhiên mua được dễ dàng.

Đỗ Hà cổ quái nhìn vẻ hả hê của Chương thị, thấy trên mặt mẫu thân tràn đầy vui sướng, cười nói:

- Không phải mẫu thân giở trò quỷ gì chứ.

Chương thị cười mắng:

- Xú tiểu tử đừng nói lời bịa đặt, trước đó mẫu thân cũng không để ý phủđệ này, chính vì truyền ra chuyện ma quái, người của Bùi gia không dámở, mới quyết định bán đi. Mẫu thân thấy phủ đệ của Bùi gia tốt hơn cănnhà mẫu thân để ý rất nhiều, giá lại rẻ hơn, vì vậy thương lượng với bọn họ. Chuyện ma quái cụ thể mẫu thân cũng không biết, nhưng khi thươngnghị, hiếu kỳ hỏi, người của Bùi gia cứ ấp úng, lấp liếm, nhìn thần sắccủa bọn họ, tựa hồ thật sự có chuyện như vậy. Nhưng vi nương ta khôngtin quỷ thần gì đó, Đỗ gia ta cũng không làm việc trái với lương tâm,cho dù thật sự có quỷ, nhìn thấy người của Đỗ gia chúng ta cũng nhượngbộ mấy phần.

Câu nói sau cùng của Chương thị rất dõng dạc, rất có phong thái của đấng mày râu.

Đỗ Hà cười khen, từ trước đến nay hắn luôn xì mũi coi thường quỷ thần gì đó, hoàn toàn không để ý, tán đồng nói:

- Mẫu thân nói rất đúng, quỷ thần gì đó đều là lừa gạt ngu dân, hài nhi cũng không tin.

- Người của Bùi gia dọn đi rồi sao? Bây giờ hài nhi muốn đến đó xem nhà.

Hôm nay Đỗ Hà không có việc gì làm, cũng định đi chứng thực việc này.

Chương thị nói:

- Có lẽ sợ quỷ nên sớm dọn đi rồi. Hôm nay mẫu thân đã phái người đếnquét dọn, nếu con muốn đi thì cũng được, tiện thể xem luôn cần cái gìthì viết danh sách ra. Nơi đó sẽ là phủ đệ tân hôn của con, vì vậy cầngì mẫu thân sẽ lo đầy đủ.

Đỗ Hà đồng ý, rời khỏi phủ Thái Quốc Công.

Hạ nhân dắt ngựa tới, Đỗ Hà lên ngựa rong ruổi, phút chốc đã tới bên ngoài phủ đệ Chương thị đã chỉ.

Hai bên cửa lớn bên ngoài phủ đệ có hai con thạch sư hung mãnh tọa trấn,điêu khắc rất sống động, tấm biển phía trên nhà đã được tháo đi, để lạidấu vết của năm tháng.

Đột nhiên có một vị đạo nhân trên đườngngăn ngựa lại, Đỗ Hà thất kinh, ghìm ngựa dừng bước, sau khi định thần,xoay người xuống ngựa hỏi:

- Đạo trưởng, không sao chứ?

Hữu ý vô tình, tay của hắn lại đặt lên bội kiếm trên hông.

Trước đó, vì quan sát phủ đệ của mình, Đỗ Hà đã cố ý đi chậm lại, màn vừa rồi rõ ràng cho thấy vị đạo sĩ này cố tình xông vào mình.

Đỗ Hà đưamắt quan sát hắn, vị đạo sĩ này khoảng chừng 50 tuổi. Thân hình gầy gò,vẻ mặt hiền lành, trên tay hắn cầm một tấm biển vải màu trắng, phía trên có ghi “Thần toán Đông Phương Thụ, một ngày ba quẻ, hoàn toàn chínhxác”.

Đỗ Hà thầm nghĩ:

- Không biết người này có quan hệ gì với Đông Phương Sóc của Hán triều.

Đạo sĩ cười nói:

- Không sao không sao, công tử có phải là chủ nhân của phủ đệ này?

- Đúng vậy!

Đỗ Hà lên tiếng.

Đạo sĩ nghiêm mặt nói:

- Tại hạ Đông Phương Thụ chính là hậu nhân của Đông Phương Sóc Hán triều, sở trường Ngũ hành phong thuỷ thuật. Vị công tử, phủ đệ của ngươi nằmtrên huyệt Cửu U, chính là mảnh đất đại hung, hôm nay trong phủ có âmkhí vờn quanh tất có quỷ quái. Ta thấy công tử vẻ mặt hồng quang, hiểnnhiên sắp sửa có chuyện vui. Nếu cư trú ở nơi này sẽ có tai ương huyếtquang vô tận.

Đỗ Hà không tin quỷ thần, nhưng hắn sắp sửa thành thân lại bị người ta nguyền rủa, trong lòng không khỏi tức giận, hừ lạnh nói:

- Từ trước tới nay ta không tin quỷ thần.

Hắn không quan tâm tới đạo sĩ, quay người đi lên bậc thang, đột nhiên hắn rút bội kiếm, chém tới hướng đạo sĩ đang đứng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.