🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Suy nghĩ cẩn thận, Đỗ Hà chợt cảm thấy buồn nôn, cảm giác giống như ănphải con ruồi, khiến người ta buồn bực, cũng khiến cho người ta khôngnói được lời nào. Nếu đối phương khám phá ra kế sách, vậy cũng dễ nói,có thể chứng minh là tài nghệ của mình không bằng người, thua không oanuổng.

Nhưng đối phương hoàn toàn không nhìn thấu kế sách của mình, đối mặt với bố cục của mình, bọn họ căn bản không hề đề phòng.

Nhớ tới mình đã hao hết tâm tư, vất vả khổ sở, tốn thời gian gần một tháng, mới nghĩ ra kế sách tuyệt diệu này, chỉ vì tên kia nhất thời có việc,rời khỏi biệt viện, do đó tránh khỏi kiếp nạn. Chuyện này giống nhưtrúng 300 vạn xổ số lại làm rơi xuống hầm cầu, để dòng nước cuốn trôi.Đồ vật rõ ràng đã đến tay, lại bất ngờ thất bại. Kết cục như vậy thật sự khiến người ta khó có thể tiếp nhận.

- Vậy có hỏi ra chỗ ẩn thân của bọn chúng không?

Lúc này Đỗ Hà cũng không rảnh tiếp tục cảm khái, biểu lộ nghiêm túc, tồntại của Lý Phục Thành tuyệt đối là một lưỡi dao sắc bén núp trong bóngtối, bất cứ lúc nào cũng có thể mang tới nguy hại cực lớn cho Đại Đường.

Nhất là Đường triều dùng khai thác tiến thủ mà nổi tiếng, kế tiếp sẽ có rấtnhiều chiến sự, vạn nhất đại quân Đường triều công phạt bên ngoài, LýPhục Thành đến sau lưng, kích động dân chúng tạo phản, khiến Đại Đườngtrước sau đều khó khăn, nguy hại này tuyệt đối vô cùng lớn. Bất luận như thế nào, luồng thế lực ẩn nấp trong chỗ tối, nếu muốn tuyệt đối gạt bỏ, không thể lưu lại hậu hoạn.

Lý Thế Dân mãnh liệt đập bàn, tức giận bất bình nói:

- Đám phản tặc kia vô cùng ngoan cố. Ta dùng ba tháng cực hình, cũngkhông thể kiếm được tin tức, chỉ có duy nhất một kẻ không chịu được cung khai. Hơn nữa địa vị không cao, biết không nhiều, đặc biệt càng khôngbiết gì về sào huyệt. Lý Phục Thành đào thoát, khiến cho trẫm như václưỡi dao trên lưng, không thể không diệt trừ! Trẫm gọi ngươi đến là muốn hỏi xem khi bắt bọn chúng có chỗ nào để ý không? Đặc biệt là chi tiếtcó thể phân biệt thân phận của bọn chúng, xem xem có bỏ sót chỗ nào haykhông?

Đỗ Hà cúi đầu nhớ lại, tình hình trong biệt viện giống như một cuốn phim quay chậm,từng chi tiết thoáng qua trong đầu. Từ lúc theo dõi Ngụy Phong Vân, đến vây quanh sào huyệt, sau đó phát động tiếncông, chiếm lĩnh sào huyệt, cuối cùng tìm kiếm sào huyệt, không bỏ quachi tiết nào. Cảnh tượng trong đầu xuất hiện một ngôi nhà hướng bắc nam, trong nhà rất lộn xộn, bất cứ nơi nào có thể giấu người đều bị Phòng Di Ái dã man lật tung, tủ quần áo đập nát, mặt đất xới tung, ngay cảgiường cũng chém làm hai đoạn, các loại quần áo, chăn đệm rơi lả tả trên đất.

- Quần áo?

Bỗng nhiên, trong đầu Đỗ Hà linh quang chớp động, thấp giọng hô nói:

- Phía nam!

- Như thế nào?

Chuyện đã trôi qua lâu như vậy, Lý Thế Dân cũng không trông cậy có thể lấyđược tin tức gì đó ở Đỗ Hà, chỉ vì chuyện này rất trọng đại mới hỏi nhưvậy, lúc này nghe hắn nói thật sự có phát hiện, cảm thấy vô cùng vuimừng.

- Việc này tiểu tế cũng không dám khẳng định, nhưng có hoài nghi!

Đỗ Hà sửa sang lại suy nghĩ nói:

- Còn nhớ rõ lúc trước vì không muốn có cá lọt lưới, tiểu tế đã nhiều lần tiến hành kiểm tra tìm tòi sào huyệt kia. Ở phía bắc biệt viện có mộtcăn phòng rất khang trang, thu hút chú ý nhất, bài trí bên trong cũng xa hoa nhất!

- Đây chính là gian phòng của Lý Phục Thành!

Lý Thế Dân chen lời lời nói!

Cổ nhân coi trọng hướng nam, hướng đông, cho nên chỗ ở của hoàng hậu vàcác phi tử phân biệt ở Đông cung và Tây cung, Đông cung là chính, Tâycung là phụ. Thái miếu cung phụng bài vị tổ tông cũng được xây dựng ởsườn đông của hoàng cung.

Nhà giàu xây phòng, phòng chính phầnlớn được xây dựng ở phương bắc, chính là thường nói tọa bắc hướng nam,xây dựng phòng chính ở hướng nam, người có thể ở phòng chính thường làchủ nhân hoặc là thủ lĩnh.

Đỗ Hà nói tiếp:

- Tiểu tế cũngnghĩ như vậy, cho nên kiểm tra rất cẩn thận. Trên mặt đất tiểu tế pháthiện mấy bộ quần áo bằng tơ tằm thượng đẳng, lúc ấy cũng không để ý,hiện tại nhớ tới có chút cổ quái, chất liệu vải vóc đúng là tơ tằm hiếmthấy.

Tơ tằm là một loại hàng dệt của Đường triều, tơ lụa Đườngtriều phần lớn sinh ra ở hai nơi là Giang Nam và Ba Thục, nhưng vì địavực khác nhau, kỹ thuật khác nhau, tơ lụa của hai nơi này cũng có khácbiệt về bản chất ý nghĩa.

Đất Thục sản xuất nhiều tơ lụa vải vócnhư gấm Tứ Xuyên, gấm lụa, giao con thoi, vải Di Mâu, còn Giang Nam sảnxuất nhiều bông tơ, vải lĩnh, sợi tơ tằm….

Trong số những vải vóc của Giang Nam, sợi tơ tằm là một loại hàng dệt tơ tương đối hiếm thấy,nó là hàng dệt tơ tằm tinh khiết, sợi tổng hợp phong cách lịch sự taonhã tính chất chặt chẽ, rắn chắc, thoáng mát, ăn mặc thoải mái dễ chịu,mát mẻ.

Loại quần áo này rất hiếm có, hơn nữa chi phí dệt may rất đắt, bởi vậy truyền lưu trên thị trường cũng không nhiều, hơn nữa vìđịa lợi không tiện, mấy hàng dệt ở Trường An chủ yếu dùng tơ lụa BaThục, còn tơ lụa ở Giang Nam xa xôi lại thịnh hành ở Trung Nguyên, chỉcó rất ít truyền nhập vào Quan Trung. Chi phí sản xuất của sợi tơ tằmrất lớn, hơn nữa không thể chống lạnh, không thích hợp sử dụng ở QuanTrung, cho nên cũng không lưu hành ở Quan Trung.

Khí hậu phía nam ôn hòa, nhưng lại là nơi rất thích hợp để sử dụng loại sợi tơ tằm này.

Trong tủ quần áo của Lý Phục Thành treo loại quần áo bằng sợi tơ tằm này rất là thể là từ phía nam truyền tới.

Lý Thế Dân nghe này nguyên do, cũng nhẹ gật đầu. Đỗ Hà phân tích hợp tìnhhợp lý, nhưng phân tích hợp tình hợp lý này cũng không thể trở thànhđiểm mấu chốt, chỉ cần có lòng mua sắm, vẫn có thể mua được loại sợi tơtằm này.

- Đây chỉ là một trong số nguyên nhân!

Lý Thế Dân tin tưởng. Đỗ Hà đã nói phía nam, nhất định sẽ không chỉ căn cứ vào điểm này.

Đỗ Hà cười gật đầu:

- Tiểu tế cho rằng khả năng ở phía nam còn có một nguyên nhân khác, bởivì nhạc phụ đại nhân cũng không coi trọng phía nam, có vẻ bỏ mặc quản lý bờ nam Trường Giang! Bọn tạo phản nhất định sẽ lựa chọn nơi Đại Đườngta không được nhiều lòng dân, chỉ có như vậy mới có thể được nhiều người ủng hộ. Nếu bọn họ lựa chọn Quan Trung, tin tưởng đại quân ta còn chưatập kết, những người kia lập tức đã bị những bách tính luôn hướng về Đại Đường ta đập chết rồi. Cho nên tiểu tế cho rằng phía nam là nơi có khảnăng bị bọn chúng chiếm cứ nhất.

Từ xưa đến nay, kinh tế TrungQuốc phát triển có quy luật nhất định, từ Hán triều lấy phát triển phíabắc, Trung Nguyên làm trọng cho nên cho tới nay mới có cách nói ngườiphương bắc Trung Nguyên, tựa hồ tất cả hoàng đế đều là từ bắc đánh vềphía nam.

Đường triều cũng không ngoại lệ, toàn bộ trọng tâmthống trị đều nằm ở phía bắc Quan Trung và khai thác con đường tơ lụa,phía nam chỉ có Dương Châu, Kinh Châu được coi trọng.

Dương Châu ở đây cũng không phải Dương Châu bị Tôn Ngô chiếm cứ thời kỳ Tam quốc màlà chỉ Quảng Lăng, phía bắc Trường Giang. Lưu vực phía nam Trường Giang, vương triều Đại Đường rất khó bận tâm đến.

Dù sao vì Dương Quảng bại gia, dẫn đến đại loạn cuối thời nhà Tùy, nguy hại thật sự quá lớn.Trung Quốc vốn có tám trăm chín mươi vạn hộ nhân khẩu, vì biến động nàyđã giảm mạnh đến hơn hai trăm vạn hộ, sáu bảy trăm vạn người.

Đối mặt với tổn thất to lớn này, trọng tâm phát triển của Lý Đường đươngnhiên là đặt ở trung nguyên Quan Trung có lợi nhất, chứ không phải phíanam xa xôi.

Cho nên thời kỳ Sơ Đường, quản chế của Đường triều đối với phía nam là vô cùng yếu kém.

Đỗ Hà cười nói:

- Đối với loại chuyện này, cách làm từ trước đến nay của tiểu tế luôn làlớn mật giả thiết, không cần tang chứng vật chứng, diễn dịch hợp lý, lýtrí quyết sách, tất cả đều là giả thiết sơ bộ, là thật hay là giả, bảnthân tiểu tế cũng khó nói.

- Lớn mật giả thiết không cần tang chứng vật chứng, diễn dịch hợp lý, lý trí quyết sách!

Lý Thế Dân lặp lại những lời này, trên mặt lộ ra dáng vẻ tán dương, gật đầu nói:

- Trẫm thấy lời này của hiền tế rất chí lý, mặc dù ngươi nói không căncứ, nhưng nghe ra lại hợp tình hợp lý, cũng không phải không có khảnăng!

- Đúng rồi!

Đỗ Hà bất ngờ nói:

- Nhạc phụ đại nhân không phải nói nhóm người này không cung khai sao, chi bằng chúngta đổi một phương thức thức, nghiêm hình bức cung cũng không phải phương pháp thẩm vấn duy nhất, thẩm vấn tinh thần còn có hiệu quả gấp 10 lầnso với nghiêm hình bức cung.

- Cái gì là thẩm vấn tinh thần?

Lý Thế Dân mỉm cười, thói quen thành tự nhiên, chỉ cần nghe Đỗ Hà cóthuyết pháp mới lạ, nhất định sẽ mang đến cho hắn hiệu quả không ngờ.

- Nói trắng ra rất đơn giản! Chính là thay phiên không ngừng ép hỏi,không cho bọn bọn họ ngủ. Một ngày hai ngày còn có thể, nhưng thời giandài mười ngày nửa tháng, cam đoan bọn chúng không chịu nổi, từ đó suynghĩ hỗn loạn, đến nỗi đần độn, đây chính là thời điểm ý chí bọn chúngyếu kém nhất, lúc này lần lượt ép hỏi, lợi dụng phía nam sẽ thu đượchiệu quả kỳ diệu.

Lý Thế Dân nghe xong phương thức thẩm vấn này, không nhịn được rét run, cười khổ nói:

- Không ngờ tiểu tử ngươi còn có thủ đoạn độc ác này. Ta thấy cách này có thể làm.

Lý Thế Dân cũng không đàm luận chuyện này nữa, mà cùng Đỗ Hà đến Lập Chính điện, tụ hợp với nhóm người Trường Nhạc.

Trước khi đi, Lý Thế Dân âm thầm dặn dò Đỗ Hà phải nhanh chóng sinh em bé.Trưởng Tôn hoàng hậu cũng kêu Trường Nhạc đến bên cạnh, thì thầm gì đó,không nghe rõ lắm, nhưng Trường Nhạc thoáng chốc đỏ mặt, giống như đánhphấn.

Trên đường về nhà, Đỗ Hà bỏ qua chuyện dư nghiệt Lý KiếnThành. Hắn biết nếu Lý Thế Dân hỏi được một số tin tức hữu dụng, dựa vào biểu hiện lần này của mình, nhiệm vụ lần này, muốn chạy trốn cũng trốnkhông thoát.

Suy nghĩ lung tung, chi bằng dẹp bỏ chuyện này, vui vẻ với người nhà.

Vì vậy, hắn kéo tay Trường Nhạc trêu đùa:

- Lúc nãy nhạc mẫu nói gì với nàng vậy.

Trường Nhạc vốn đã khôi phục lại vẻ mặt bình thường, lúc này lại đỏ mặt, ấp úng nói:

- Không có gì!

Đỗ Hà vẻ mặt đùa giỡn tiến đến bên tai của nàng nói:

- Nhạc phụ đại nhân cũng âm thầm dặn dò ta, kêu ta cố gắng nhiều hơn, mau chóng tranh thủ sinh ngoại tôn cho nhạc phụ.

Nhìn bộ dạng xấu hổ lúng túng của Trường Nhạc, Đỗ Hà cười ha ha, lòng trànđầy hạnh phúc thỏa mãn, chỉ không biết những ngày này còn có thể duy trì bao lâu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.