Từ Tuệ quả nhiên rất tức giận, phiền muộn đến chết, nàng sống ở GiangNam, rất ít khi ra ngoài du ngoạn, đây là lần đầu tiên nàng tới DươngChâu.
Từ lúc ở Tô Châu đã nghe đến Dương Châu có thể ngắm nhìn vẻ tráng lệ của hạ du Trường Giang liền tiến về phía trước du ngoạn, nhưng phát hiện hiện giờ đang từ mùa đông chuyển sang sắc xuân, mấy tháng này ít có mưa xuống, mặc dù nước sông Trường Giang chảy xiết, nhưng khôngthể hiện được cảm giác bành trướng, không thưởng thức được cảnh đẹp củaTrường Giang, chỉ có thể mất hứng quay về.
Sau khi trở lại DươngChâu, lại bị trẻ nhỏ dùng ná cao su bắn vào mông ngựa, khiến con ngựahoảng sợ chạy như điên. Lúc này, xa phu có kinh nghiệm sẽ từ từ trấn ancon ngựa, để nó ngoan ngoãn nghe lời. Nhưng khéo léo thế nào, xa phu lái xe cho Từ Tuệ là một người may mắn, trong hai mươi năm lái xe, chưa bao giờ gặp phải tình huống này, không biết làm thế nào mới đúng. Khi gặpnguy cơ luống cuống tay chân, chỉ huy lung tung, ý đồ cưỡng ép cho ngựadừng bước, kết quả càng chỉ huy càng loạn, ngựa càng điên cuồng, khôngcẩn thận, bánh xe vấp vào cục đá, hất nàng ngã xuống xe ngựa.
Chiếc xe ngựa không người trực tiếp lao đi trên đường, Từ Tuệ khiếp hãi không dám mở mắt nhìn, chỉ biết khẩn cầu ông trời phù hộ, cũng không biếttình huống bên ngoài như thế nào, lúc này một lực lượng cường đại đã hất văng xe ngựa của nàng.
Từ nhỏ nàng đã được nuông chiều, chưatừng gặp phải chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151322/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.