Ngụy Chinh cười nói:
- Năm xưa thiên hạ đại loạn, trước có chínhsách tàn bạo của Dương Quảng, dân chúng lầm than, sau có quần hùng cắtcứ, công phạt lẫn nhau khiến dân chúng tử thương vô số. Vì cầu mạngsống, họ chạy vào trong núi rừng tránh né tai nạn ở khắp mọi nơi. Nhấtlà phía nam nhiều nhất. Hiện nay thiên hạ đại định, dân chúng ở lạitrong núi rừng tạo thành những thôn trang nhỏ, tới năm Trinh Quán cóngười xuống núi trở về quê nhà sinh sống, những người này thường thườngquan phủ không ghi chép trong hồ sơ nhân khẩu, nếu đưa họ điều tra ra,vô hình trung có thể giúp Giang Nam tăng thêm nhân khẩu không ít!
Trong mắt Đỗ Hà sáng ngời, vô cùng mừng rỡ.
Lời của Ngụy Chinh nói kỳ thật chính là những người thuộc hắc hộ, ở thời cổ đại không hộ khẩu thật ra cuộc sống dễ dàng hơn. Ở hiện đại nhân khẩuđều cần có giấy căn cước, không hộ khẩu rất khó thể sinh tồn. Mà cổ đạiđối với việc này lại không quá nghiêm khắc, bọn họ vẫn có thể tự do buôn bán, hơn nữa còn không cần nộp lên thuế má.
Thời Tùy còn có mộtbản ghi chép, khi Tùy triều lập quốc, dân cư chỉ có ba trăm năm mươi vạn hộ, nhưng mười mấy năm sau dân cư đã lên tới chín trăm tám mươi vạn hộ, cơ hồ gấp ba.
Đây không phải do chế độ của Tùy triều cao minhnhư thế nào, cũng không phải do dân chúng sinh sản mạnh, mà là bởi vìNam Bắc triều náo động khiến dân chúng không hộ khẩu đầy tràn khắp nơi.
Tùy Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2151146/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.