Lý Thế Dân giận dữ cười, trong mắt bộc lộ quang mang vô cùng chua xót,với tư thái không chút sợ hãi của Biện Cơ, làm sao hắn không nhận ra làthật hay giả? Hắn biết Lý Thừa Càn thích nam phong, trong lòng hắn đương nhiên không ủng hộ, nhưng từ trước đến nay đã quen nhìn sự tình nhưvậy, tại thời kỳ Ngụy Tấn, cổ khí tức này mang lên mặt bàn, người namphong không nghĩ là bị sỉ nhục, ngược lại cho là vinh quang. Đối vớiloại yêu thích của Lý Thừa Càn, hắn chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ, khôngép buộc hắn thay đổi. Nhưng hôm nay tên luyến đồng với nhi tử do chínhmình nuôi dưỡng đùa giỡn phu nhân của chính mình, là mẫu thân của nhi tử tốt kia, chuyện này truyền ra ngoài thực sự là gièm pha.
Nắm tay Lý Thế Dân chậm rãi buông lỏng, hơi quay đầu lại liếc mắt nhìn Trưởng Tôn hoàng hậu.
Sắc mặt Trưởng Tôn hoàng hậu lúc này đã biến thành tái nhợt, nước mắt chảycuộn cuộn chạy xuống như giọt mưa cắt đứt quan hệ. Thân thể mỏng manh vô lực không đứng vững tựa trên người Trường Nhạc. Lúc này Trường Nhạccũng không quá ổn, cố nén nước mắt trong vành mắt, thấp giọng an ủi mẫuthân.
Sau khi Biện Cơ hô lớn, quả thực đã đả kích quá lớn tới Trưởng Tôn hoàng hậu.
Đỗ Hà lẳng lặng đứng một bên, sau khi Biện Cơ nói hắn chính là người củaLý Thừa Càn, hắn biết Lý Thừa Càn đã xong, Biện Cơ cũng xong... Chuyệntình sau đó, từ lâu không phải hắn có đủ khả năng khống chế.
Hắn chỉ có thể đứng một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150728/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.