🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Theo tiếng trống trận vang lên, thắng lợi đã triệt để nghiêng về hướng Đường quân.

- Giết…!

Thanh âm gầm lên giận dữ kinh thiên động địa vang lên trái phải sau lưng binh mã Tiết Duyên Đà, tiếng rống giận dữ theo sau gió đông hình thành mộtcỗ cuồng phong càn quét hết thảy, chấn động màng tai tam quân Tiết Duyên Đà.

Thanh thế cuồng liệt, làm chiến mã Tiết Duyên Đà đều nhận lấy kinh hách, phát ra tiếng hí vang rền.

Kỵ binh Tiết Duyên Đà bằng vào thuật cưỡi ngựa cao minh ổn định chiến mãđang hoảng sợ, nhìn ra chung quanh, mượn ánh sáng của những cây đuốc,loáng thoáng phát hiện quân tốt Đường triều mũ giáp sáng loáng xuất hiện ngay đường chân trời. Không biết đã từ khi nào Đường quân đã triển khai vây quanh binh mã Tiết Duyên Đà.

Quân tốt kỵ binh thuần một sắcáo, áo giáp màu đen lao nhanh như điện, nương theo tiếng gầm giận dữ lôi đình, bọn họ lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai xông thẳng vào sau lưng binh mã Tiết Duyên Đà, khoái mã như rồng, phảng phất như ác ma từcửu u địa ngục quay lại nhân gian báo thù.

Đại Độ Thiết vốn đang giật mình, lập tức cuồng khiếu một tiếng kinh thiên động địa:

- Lý Tích, Đỗ Hà…

Giờ này khắc này hắn làm sao còn chưa đoán được nguyên do, ngay từ đầu hắnđã bị dẫn dụ bước vào cạm bẫy, đi từng bước một tiến thẳng cạm bẫy, trởthành cá trong chậu.

- Hậu đội chuyển tiền đội, đón đánh kẻ địch…

Rốt cục Đại Độ Thiết vẫn thân kinh bách chiến, lập tức tổ chức quân đội ứng phó.

Hắn phản ứng nhanh vô cùng, nhưng binh mã Tiết Duyên Đà dù sao lại khuyếtthiếu huấn luyện hữu hiệu, luận năng lực từng binh sĩ có lẽ chiến sĩTiết Duyên Đà còn vượt hơn binh sĩ Đại Đường một bậc. Nhưng ở kỷ luật,phản ứng, tôn sùng quân lệnh căn bản không cách nào so sánh với Đườngquân. Nếu giờ phút này bị phục kích chính là Đường quân, một câu “hậuđội chuyển tiền đội, ngăn đón kẻ địch”, như vậy quân mã phía sau sẽ lậptức xoay người làm tốt hết thảy chuẩn bị chiến đấu.

Binh mã TiếtDuyên Đà xa xa không làm được điểm này, bọn hắn đem tuyệt đại bộ phậnlực lượng dùng để tấn công Đỗ Hà, phá Bối Thủy trận, toàn bộ lực lượngđều tụ tập phía trước.

Thiên hạ vạn vật, sinh sinh tương tích,bất kỳ thứ gì đều có mạnh yếu khác biệt, binh mã Tiết Duyên Đà thế côngcường đại, nhưng phòng ngự lại thật nhỏ yếu.

Đối diện Đường quânđột nhiên tập kích, binh mã Tiết Duyên Đà dũng mãnh xoay người nghênhđịch theo bản năng, từng người tự chiến, căn bản không phân rõ cái gì là hậu đội, cái gì là tiền đội, không cách nào nghe chỉ huy.

Quânmã Tiết Duyên Đà lưu thủ phía sau là binh sĩ tiền tuyến được lui ra nghỉ ngơi, thể lực vốn có hạn, đột nhiên đối mặt Đường quân tiến công kếtquả như thế nào không cần nhiều lời, chỉ nhìn hiện tại cũng đã biết.

Căn bản không cần trận pháp binh pháp gì, dưới trận tấn công tàn sát của kỵ binh Đường quân, chỉ một kích binh mã Tiết Duyên Đà đang mỏi mệt cũngđã hoàn toàn tan rã. Con người khi đang ở trong tình trạng tinh thầncăng thẳng, có thể duy trì tác chiến trong thời gian dài. Nhưng một khithả lỏng xuống, muốn khôi phục lại trạng thái sẵn sàng phải cần một thời gian thật dài nghỉ ngơi. Binh mã Tiết Duyên Đà đang trong thời gianbuông lỏng nghỉ ngơi lại phải lập tức ứng chiến, làm sao có thể hữu hiệu thúc ngựa vung đao giết địch?

Chỉ qua mấy khắc ngắn ngủi, bên cạnh bờ sông đã chồng chất vô số thi thể binh mã Tiết Duyên Đà.

- Đáng hận!

Đại Độ Thiết buồn bực muốn chết, cơ hồ muốn phun máu, hắn dùng sức quấtchiến mã hô to quân tốt tiền tuyến nhanh lui để họ đón đánh quân mã đang lao tới từ phía sau.

- Giết!

Bên cạnh Đại Độ Thiết tụ tập được hai vạn binh mã từ tiền tuyến điều xuống, một mặt nhanh chóng ngăn đón binh mã Đường quân, một mặt lớn tiếng dùng tiếng Đột Quyết rít gàohô to:

- Truyền lệnh cho Bặc Phá Tuyền Đái, để cho hắn có chết cũng phải đứng vững cho ta, toàn bộ dũng sĩ Tiết Duyên Đà…

Hắn vốn định khích lệ sĩ khí, tử chiến tới cùng.

Còn chưa nói xong, sau lưng lại truyền tới từng trận tiếng hô, Đại Độ Thiết quay đầu vừa nhìn, cảm thấy trong lòng phát lạnh, Đỗ Hà đã triệt hồiBối Thủy trận, sửa thủ thành công, tự mình dẫn theo toàn bộ Đường quândùng mạch đao quân đi đầu, hướng phía trước đánh tới!

- Viện binh đã đến, thắng lợi ngay trước mắt, các tướng sĩ…xông lên!

Khi phát hiện Đại Độ Thiết điều binh về hậu phương trợ giúp, Đỗ Hà quảnhiên lựa chọn vãi thêm một trận muối lên vết thương của binh mã TiếtDuyên Đà.

Đường quân đã sớm hoàn thành chiến thuật vẹn toàn, bốnphía cùng nhau đột kích, tính toán đem binh mã Tiết Duyên Đà vây kínhoàn toàn tiêu diệt.

Đại Độ Thiết muốn phái người ngăn cản thếcông của Đỗ Hà, mệnh lệnh vừa truyền đạt thanh âm hoan hô hò hét củađịch nhân ở sau lưng càng vang to, vừa nhìn lại, quân đội Tiết Duyên Đàhầu như đã hỗn loạn!

Bốn phía cùng đánh, Tiết Duyên Đà thiếukhuyết huấn luyện tác chiến đoàn thể, lại gặp phải Đường quân phối hợpăn ý, hoàn toàn không còn cơ hội phản kích.

Mặc dù Đại Độ Thiếtđang vận dụng toàn lực phản kích, hi vọng có thể chuyển bại thành thắng, chỉ tiếc từ xưa tới nay không có địa phương nào càng lãnh khốc hơnchiến trường, thế thua đã hiện, cho dù là Tôn Tử sống lại, Bạch Khởi tái thế cũng phải thất bại.

Một khi nhuệ khí đã mất, binh mã TiếtDuyên Đà bại như núi đổ, chỉ cảm thấy khắp bốn phương tám hướng đều làđịch nhân, thật sự thần hồn nát thần tính, trông gà hóa cuốc.

Đỗ Hà dẫn theo hai ngàn Tuyển Phong quân thế như chẻ tre nhắm thẳng trung quân Tiết Duyên Đà.

Đao kiếm trong tay, mỗi lần đánh ra hoặc đâm hoặc chém, quét đánh khôngngừng, dù quân tốt Tiết Duyên Đà dũng mãnh thiện chiến, chống lại tuyệtkỹ của Đỗ Hà cũng chỉ còn đường mất mạng. Tuyết Vô Ảnh nhanh nhẹn uymãnh, ở trên chiến trường hoàn toàn thể hiện thật tinh tế, lui tới không có một chiến mã nào va chạm được vào nó.

- Đương!

Loan đao từ trên giáng xuống, cứng rắn chống đỡ một kiếm tất sát của Đỗ Hà.

- Là ngươi?

Đỗ Hà đối mặt với người kia, chính là một trong những tâm phúc của Đại Độ Thiết, Luyên Đê Lục Hồn.

Luyên Đê Lục Hồn đã nhận được mệnh lệnh của Đại Độ Thiết ngăn cản bước tiến công của Đỗ Hà.

Luyên Đê Lục Hồn thét dài một tiếng, trong lòng dâng lên cảm xúc phẫn nộ vìquân đội mình chết thảm, loan đao trong tay huyễn ra vạn đạo đao ảnh,khí mang thổi mạnh, như cuồng phong sóng lớn hướng Đỗ Hà công tới.

Đỗ Hà thong dong cười, đem Đường đao ném lên không trung, lòng bàn tay run lên, phi đao bắn thẳng tới Luyên Đê Lục Hồn. Phi đao bắn tới cực nhanh, Luyên Đê Lục Hồn căn bản không chút lực ngăn cản, ngã xuống lưng ngựachết không nhắm mắt. Đỗ Hà nâng tay tiếp lấy Đường đao, giết thẳng vềphía trước.

Ngay thời khắc hai đao giao kích, không phải ngươi chết là ta vong, nhân từ căn bản không có chỗ dung thân.

Dùng ám khí đánh lén mặc dù là ám muội, nhưng có thể ở trong thời gian ngắnnhất đánh chết tướng địch đối với phấn chấn sĩ khí có điểm rất tốt, cănbản không cần phải kéo dài cuộc chiến.

Đỗ Hà là một tướng lĩnh sa trường, mà không phải một mãng phu…

Luyên Đê Lục Hồn vừa chết, quân mã hắn mang đến ngăn cản nháy mắt liền bị Đường quân nuốt hết.

Khế Bật Hà Lực vũ động Lang Nha Bổng ở trên chiến trường gặp được lão đối thủ Tu Bặc Phá Tuyền Đái.

Tu Bặc Phá Tuyền Đái nhìn thấy Khế Bật Hà Lực không chút tổn thương, kinh hãi kêu to:

- Ngươi là người hay quỷ?

Khế Bật Hà Lực không hiểu chuyện gì, hắn cũng không biết Đỗ Hà sử dụng thủpháp chiến thuật dịch dung, cho nên cũng không biết mình ở trong mắtngười khác đã là một người chết. Nhưng nhìn thấy Tu Bặc Phá Tuyền Đáikinh ngạc, xuống tay không vững, lập tức đánh ra tam đại sát chiêu củabản thân, đem Tu Bặc Phá Tuyền Đái chém rơi xuống ngựa. Binh mã Đườngtriều vây giết khắp bốn phía, binh tướng Tiết Duyên Đà liên tục thấtlợi, nhiều tướng lĩnh bị giết chết đương trường.

- Lui…

Đại Độ Thiết cười tự giễu, giờ này ngày này hắn chợt cảm thấy hối hận, hắnquả thật quá khinh thường Đỗ Hà, khinh thường Đường quân.

TiếtDuyên Đà binh bại như núi đổ, toàn quân trên dưới không còn ý chí chiếnđấu, chạy trốn khắp bốn phía. Nhưng trong đêm tối Tiết Duyên Đà cùng ĐỗHà chiến tử, một chiếc lưới lớn, một vòng vây lớn đã triển khai, nơi nơi đều là Đường quân, binh mã Tiết Duyên Đà mặc dù muốn chạy giờ phút nàycũng đã không còn khả năng.

Chỉ có một số ít đội ngũ, thừa dịp bóng đêm trốn ra vòng vây, những người còn lại bị vây khốn trong trận, không thể đột phá.

Tám vạn Đường quân vây khốn huyết chiến với binh mã Tiết Duyên Đà suốt mộtngày đêm, xác chết đầy đồng, máu tươi nhuộm đỏ cả chiến trường.

Đại Độ Thiết suất lĩnh tám vạn binh mã Tiết Duyên Đà truy Đỗ Hà tới tận Tái Âm Sơn Đạt Hà, cơ hồ toàn quân bị diệt, nhân số bỏ mình lên tới sáuvạn, hơn một vạn người bị bắt.

Có thể thấy được người trong thảonguyên dũng mãnh gan dạ, tác chiến bình thường nhân số thương vong tớiba thành, lòng quân liền sẽ dao động, thương vong nhân số phân nửa, quân đội sẽ tán loạn. Mà quân tốt Tiết Duyên Đà, đều tự chạy trốn, tướnglĩnh hoàn toàn không rõ ràng tình huống, nhưng vẫn tử chiến tới cùng,một ngày một đêm thẳng đến khi nhân số thương vong lên tới tám thành mới có người không chịu nổi mà lựa chọn đầu hàng. Vì thế Đường quân cũngphải trả giá thương vong lên tới tám ngàn ba trăm sáu mươi hai quân tốt.

Thắng là đại thắng, duy nhất là Đại Độ Thiết lọt lưới. Năng lực tác chiến của thân binh Đại Độ Thiết cực kỳ mạnh mẽ, mượn nhờ bóng đêm từ hướng tâybắc giết ra ngoài.

- Thắng!

Đỗ Hà cơ hồ biết thành huyếtnhân, thể lực đã cạn kiệt từ lâu, giết tới cuối cùng chỉ còn chút chấpniệm ủng hộ, hiện giờ vừa buông lỏng xuống, hắn trực tiếp đau đớn toànthân, không cách nào nhúc nhích.

Vẻ mặt Lý Tích tươi cười đi tới bên cạnh Đỗ Hà nói:

- Đỗ tướng quân, trận chiến này thủ thắng, ngươi công đầu!

Đỗ Hà cố hết sức nói:

- Công đầu hay không sau này hãy nói, hiện tại ta thầm nghĩ được ngủ mộtgiấc, về doanh trại Tiết Duyên Đà đành giao cho đại tổng quản thôi, HầuQuân Tập đang dưỡng thương nơi đó, người của ta đang theo dõi, cẩn thậnmột chút đừng cho hắn trốn thoát…Nơi đó còn có mười lăm vạn đầu dê, cũng đừng cho chúng rơi vào trong tay Tiết Duyên Đà lần nữa!

Lý Tích cười nhẹ nói:

- Chuyện này không cần ngươi lo lắng, từ lúc ngươi cùng Đại Độ Thiếtquyết chiến, ta đã phái ra một đội binh mã đến tiếp thu quân doanh TiếtDuyên Đà!

Đỗ Hà nghe tới đó, trong lòng chợt thả lỏng, hai mắt nhắm lại, trùm mền ngủ thiếp đi.

Khi Đại Độ Thiết biết được quân doanh đã bị Đường quân chiếm lĩnh, hắn vừatụ tập được hai trăm tàn binh, tính toán quay về quân doanh Tiết DuyênĐà, trên đường bị một đội binh mã ngăn chặn, nhân số không nhiều, chừngbốn trăm người.

- Tình huống đại khái là như thế…

Hầu Quân Tập thản nhiên kể lại tình huống doanh trại bị chiếm đoạt, tỏ vẻ Đườngquân kéo tới hơn ngàn người, bọn hắn căn bản không thể ngăn cản, chỉđành mang theo vài trăm người trốn thoát, dự tính tìm Đại Độ Thiết cứuviện.

Giờ phút này Hầu Quân Tập đã biến hóa một loại ngữ khíkhác, trên mặt lộ ra vẻ cao cao tại thượng xem thường, trong mắt cũngkhông hề nhìn Đại Độ Thiết, chỉ dùng khóe mắt nhìn hắn, lộ ra khinhthường.

Giờ phút này Đại Độ Thiết cũng không chú ý tới một việc.

Hầu Quân Tập ở Tiết Duyên Đà tiếng xấu lan xa, hắn làm lính đào ngũ thì cũng thôi, có ai sẽ chịu cùng đi theo hắn bỏ trốn?

Huống chi lại có tới bốn trăm người, phải biết rằng hắn lưu lại quân tốt thủ doanh chỉ hơn năm trăm người mà thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.