Hiện tại sắc mặt Đại Độ Thiết đang tái xám, không ngừng suy nghĩ lolắng, cũng không có tinh lực đi quan sát thái độ của Hầu Quân Tập.
Sự tình của bản thân cũng chỉ có người trong nhà hay biết, tập tục trênthảo nguyên bất đồng với Đường triều, bọn hắn không phải chỉnh thể thống nhất, mà do vô số bộ lạc tạo thành một bộ tộc. Tộc trưởng Khả Hãn xemnhư có thực lực tuyệt đối, cũng không thể tự tiện hỏi đến việc chính trị của bộ tộc khác.
Bởi vì bọn họ cực mạnh cho nên mới có để trấnáp những bộ lạc khác. Mà một trận chiến vừa rồi hắn cơ hồ đem tài sảncủa mình bại sạch, sau này làm sao phục chúng?
Vừa nghĩ tới đây,Đại Độ Thiết không khỏi thất hồn lạc phách, cả người hốt hoảng, cảm giác mình giống như một con ngốc ưng bị chặt đứt đôi cánh, rơi xuống từ trên chín tầng mây. Chính bản thân hắn cũng không dám tin chỉ trong vòng vài ngày mình từ một thiếu chủ Tiết Duyên Đà vênh váo tự đắc thỏa mãn cơ hồ biến thành một con chó nhà tang từ đầu đến tận đuôi.
Hầu QuânTập ở một bên lạnh lùng nhìn sắc mặt từ trắng chuyển xanh của Đại ĐộThiết, sau đó lại từ xanh chuyển trắng, trong lòng cực kỳ thống khoái,tận đáy lòng lại cảm thấy tức giận.
Nếu không phải do tên ngốcnày đoạt đi binh quyền của mình, như thế nào hôm nay lại đại bại nhưthế, hắn ngu xuẩn đã phá hủy mộng báo thù của chính mình.
Trong mắt hắn hiện lên một tia tàn khốc, đưa tay nắm lấy Đại Độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-duong-dao-soai/2150616/chuong-669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.