Chương trước
Chương sau
Cao Tiễn dường như hiểu được bất mãn của Thái Bình công chúa, liền khẽ cười nói:
- Lý Trân cũng không biết rằng Công chúa điện hạ cũng nhúng tay vào chuyện của Hưng Đường Hội, nếu trước đây công chúa có thể tiết lộ cho hắn một chút, có lẽ hắn liền thay đổi kế hoạch, phối hợp với hành động của công chúa.
Thái Bình công chúa phất tay, kêu Trương Thuyên lui xuống, Trương Thuyên như đạt được sự giải thoát, vội vàng thi lễ, chậm rãi lui xuống. Vừa đi đến cửa, Thái Bình công chúa lại lạnh lùng nói với gã:
- Ngươi làm việc bất lợi, đừng cho là ta sẽ bỏ qua cho ngươi, ta sẽ tính sổ với ngươi sau.
Trương Thuyên trái tim vừa thả lỏng lại căng lên, trong lòng gã ngầm cười khổ, Thái Bình công chúa khi truy cứu trách nhiệm thì vô tình, gã sao có thể cho rằng nàng buông tha mình?
Gã vạn bất đắc dĩ, chỉ đành phải đáp ứng một tiếng, lui xuống.
Cao Tiễn cũng không dám khuyên Thái Bình công chúa, đã chết gần hai mươi huynh đệ, cuối cùng cũng phải có người chịu trách nhiệm, coi như công chúa dũng cảm gách chịu, người phía dưới cũng đừng mơ tránh được, huống chi nàng cho tới bây giờ cũng không phải là người tự trách.
Thái Bình công chúa khoanh tay đi đến trước cửa sổ, trầm tư thật lâu mới chậm rãi nói:
- Cao lang, ngươi có biết vì sao ta nhất định phải tham dự vào vụ án này không?
Cao Tiễn lắc lắc đầu:
- Ty chức không biết.
- Bởi vì ba năm trước đây ta đi qua Dương Châu một lần, trên danh sách minh ước của Hưng Đường Hội có chữ kí của ta, cũng có dấu tay của ta ấn lên, hiện tại Lai Tuấn Thần bên ngoài dường như là đối phó Lý Trân, nhưng trong lòng ta hiểu rõ, mục tiêu căn bản của gã là muốn đối phó Hưng Đường Hội, chỉ có lợi dụng án Hưng Đường Hội mới hoàn toàn lật đổ được hoàng tộc Lý thị, Võ Tam Tư mới có cơ hội thượng vị, Lai Tuấn Thần gã cũng có thể tránh khỏi bị thanh toán.
Thái Bình công chúa quay đầu lại nhìn chăm chú Cao Tiễn:
- Ta cũng là hoàng tộc Lý thị, ta sao có thể cho phép một tên tiểu nhân ti tiện không kiêng nể gì như thế kia làm nhục vinh dự của hoàng tộc Đại Đường.
Cao Tiễn bình tĩnh nói:
- Công chúa nói đúng, Lai Tuấn Thần chính là một tên chó điên phát rồ, gã khiến bao nhiêu người phải cửa tan nhà nát, ty chức hoàn toàn ủng hộ Công chúa ra tay với Lai Tuấn Thần.
Thái Bình công chúa trầm ngâm một lát, lại nói:
- Ta cũng rất muốn lợi dụng cơ hội lần này lôi kéo Lý Trân, ngươi cho rằng khả năng khoảng bao nhiêu?
- Ty chức cảm thấy... thẳng thắn mà nói, hắn cũng có chỗ khó, khả năng cũng không quá lớn, tuy nhiên có thể thử một lần.
Nói đến đây, Cao Tiễn khẽ cười nói:
- Ty chức nguyện ý vì công chúa nói chuyện với hắn một lần nữa.
Vào đêm, trong một tửu điếm nhỏ ở Phúc Thiện phường, Lý Trân lại gặp Cao Tiễn một lần nữa. Hai người ngồi xuống, Lý Trân rót đầy một chén rượu cho Cao Tiễn cười nói:
- Mấy ngày nay trong nhà chỉ có mình ta, trên cơ bản mỗi ngày đều ăn cơm bên ngoài, cũng rất ít khi về nhà, cũng vừa khéo, ta hôm nay vừa có chút việc trở về liền gặp Cao huynh.
- Xem ra vận khí của ta không tệ.
Cao Tiễn nâng chén rượu lên cười nói:
- Ta ngày hôm qua gặp Kiều trung lang, y rất cảm kích Lý thống lĩnh nguyện ý trợ giúp y.
Dừng một chút, Cao Tiễn lại nói:
- Lý thống lĩnh không nên trách y, ta cùng y mười năm bạn tốt cùng trường, giữa chúng ta không có gì giấu nhau, trừ ta ra, y không nói cho bất cứ kẻ nào nữa, hơn nữa ta cũng là người miệng kín như bưng.
Lý Trân cười lạnh một tiếng nói:
- Cũng bao gồm cả Thái Bình công chúa sao?
Cao Tiễn chậm rãi gật đầu:
- Cũng bao gồm cả nàng, chuyện này ta căn bản vốn không có nói cho nàng biết, Lý thống lĩnh, cũng không phải mọi chuyện ta đều nói cho nàng biết.
Cao Tiễn giải thích làm trong lòng Lý Trân hơi thư thái một chút:
- Ta hiểu được, đa tạ Cao huynh thẳng thắn thành khẩn đối đãi, tuy nhiên án thê tử Kiều trung lang mất tích ta tạm thời vẫn chưa có manh mối, xin Cao huynh nói lại với y, kêu y an tâm một chút chớ vội.
- Ta biết, ta sẽ nói lại cho y.
Cao Tiễn trầm ngâm một chút lại nói:
- Hôm nay ta tìm đến Lý thống lĩnh vì chuyện của Thái Bình công chúa, buổi trưa hôm nay trên quan đạo hướng đến Bắc Mang Sơn có một trận chiến đấu kịch liệt, Lý thống lĩnh chắc cũng biết nhỉ.
Lý Trân đương nhiên biết Cao Tiễn tìm đến mình là vì việc buổi trưa, hắn cùng với Trương Lê sau khi nói chuyện mới ý thức tới những hắc y võ sĩ ý đồ chặn xe ngựa là người của Thái Bình công chúa, Lý Trân cũng biết Thái Bình công chúa sẽ tới tìm mình, cho nên hắn tối nay mới về nhà để chờ.
Lý Trân cười cười nói:
- Việc buổi trưa hôm nay là chuyện ngoài ý muốn, ta phái Trương Lê tìm thời cơ chặn Trang Văn Thái lại, không biết việc các ngươi cũng muốn ra tay, cho nên ta liền không có nêu chỉ thị chi tiết cho Trương Lê, hết thảy do y toàn bộ quyết định, hy vọng Cao huynh nói lại với Thái Bình công chúa, mong nàng có thể hiểu được.
- Ta cũng khuyên nàng như vậy, kỳ thật cũng là bởi vì các ngươi xuất hiện, mới giúp Trương Thuyên có thể phá trùng vây, toàn quân không có bị diệt, lại nói tiếp nàng còn nên cảm tạ Lý thống lĩnh, tin rằng nàng có thể hiểu được, tuy nhiên nàng càng muốn hợp tác với Lý thống lĩnh, cùng nhau đối phó Lai Tuấn Thần hơn, không biết ý của Lý thống lĩnh như thế nào?
Cao Tiễn thử thăm dò Lý Trân hỏi.
Lý Trân nửa ngày không nói gì, hắn trầm mặc thật lâu sau nói:
- Lai Tuấn Thần đã uy hiếp nghiêm trọng hoàng tộc Lý thị, ta tin tưởng Thái Bình công chúa điện hạ sẽ không thể không đếm xỉa đến, các người thẳng thắn thành khẩn ta cực kỳ cảm tạ, ta cũng nguyện ý lấy thành tâm đối đãi, bản ý của ta thật ra là muốn cùng Công chúa điện hạ hợp tác, nhưng ta có chỗ khó, tin tưởng trong lòng Thái Bình công chúa và Cao huynh hiểu được.
- Lý thống lĩnh là cần đạt được sự đồng ý của Thượng Quan xá nhân ư?
Lý Trân yên lặng gật gật đầu, Cao Tiễn cảm thấy rất bất đắc dĩ, cho dù kết quả này cũng trong dự liệu của y, nhưng Lý Trân rõ ràng tỏ thái độ vẫn làm cho y có một nỗi thất vọng, y trầm ngâm một lát rồi nói:
- Lý thống lĩnh có từng hỏi qua Thượng Quan xá nhân không?
- Ta chưa đi hỏi nàng, nhưng ta tin tưởng nàng thấy rất rõ ràng, nếu nàng cảm thấy cần cùng với Thái Bình công chúa hợp tác, nàng nhất định sẽ cho ta ám chỉ nào đó, cho nên không cần phải đến hỏi nàng, nếu hỏi ngược lại sẽ làm cho nàng đối với ta sinh ra cảm giác không tín nhiệm, tuy nhiên...
Lý Trân cố ý dừng lại câu chuyện, trên mặt hiện ra nét mỉm cười:
- Dựa vào tài trí của Cao huynh, nên biết ta muốn nói cái gì tiếp theo chứ.
Cao Tiễn cũng mỉm cười:
- Lý thống lĩnh là muốn nói, có chút hợp tác không cần biểu hiện ra ngoài, cũng sẽ không khiến Lý thống lĩnh cảm thấy khó khăn, là ý này phải không?
Lý Trân giơ ngón tay cái lên khen:
- Không hổ là người đứng đầu nhiều mưu trí của Thái Bình công chúa, làm ta không thể không cảm thấy kính nể sâu sắc.
Cao Tiễn khẽ khom người, cảm tạ lời khen của Lý Trân, nhưng y cũng không biểu hiện ra quá nhiều khiêm tốn, đây vốn là sự thật, Cao Tiễn lại khẽ cười nói:
- Vậy Lý thống lĩnh có thể nói cho ta biết, ngươi chuẩn bị bắt đầu đối phó với Lai Tuấn Thần từ đâu?
Lý Trân trầm tư thật sâu nói:
- Về vấn đề này ta đã suy xét qua, ta quyết định vẫn là từ án thê tử của Kiều Tri Chi mất tích làm cửa khẩu đột phá.
- Ta hiểu rồi.
Cao Tiễn đứng dậy chắp tay nói:
- Đa tạ Lý thống lĩnh thẳng thắn thành khẩn, ta sẽ truyền lại lời cho công chúa, xin nàng hết sức phối hợp với Lý thống lĩnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.