Tin Phó lão Vương gia đến ngự thư phòng lan truyền trong hoàng cung. Rất nhiều người đều giống Vi Thuận Khánh không ngờ người đầu tiên đứng ra sẽ là lão Vương gia, nhưng trước mắt, lão Vương gia là lựa chọn tốt nhất. Nếu mấy vị hoàng tử đứng ra vạch trần Vi Thuận Khánh cùng Diễm phi, Sùng Minh Đế nhất định sẽ cho rằng họ muốn diệt trừ Diễm phi nên cố ý hãm hại, đến lúc đó sẽ bị Sùng Minh Đế giận chó đánh mèo, mất nhiều hơn được.
Hạt giống được gieo xuống, khi nào mọc rễ nẩy mầm thì không liên quan đến Phó Vương phủ. Có một chuyện có thể khẳng định, Sùng Minh Đế đa nghi, một khi hắn trong lòng không tín nhiệm người nào đó, hắn sẽ có phòng bị nhất định với người đó.
Vi Thuận Khánh cũng phát hiện điểm này, nhưng hắn lại vô kế khả thi. Rời khỏi ngự thư phòng, Diễm phi cùng Vi Thuận Khánh đi cách nhau một thước, cùng đi trên hành lang dài, một lát sau, Diễm phi đột nhiên nghe thấy Vi Thuận Khánh nói một câu.
“Về sau chúng ta phải tận lực giảm bớt thời gian gặp mặt.”
Diễm phi quay đầu kinh ngạc nhìn hắn, “Vì cái gì?” Nàng còn đang chờ mong mình khỏe lên để ôn tồn với hắn một đoạn thời gian, đoạn thời gian mang thai cùng sảy thai làm nàng nghẹn thật lâu.
Vi Thuận Khánh trầm mặt, “Chẳng lẽ nàng còn chưa nhận ra sao? Sùng Minh Đế đã bắt đầu hoài nghi chúng ta, kế tiếp chúng ta sẽ gặp nhiều nguy hiểm, mỗi bước đi đều phải thật cẩn thận, đi sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dia-chu/2876202/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.