Tống Nguyên có lẽ sẽ chết nhưng Hoàng Cư cũng không sống được.
Nàng sẽ tận mắt nhìn Hoàng Cư lao vào chỗ chết à?
Trời ạ!
Trong lúc suy nghĩ, tảng đá đen trước cửa đã mang theo tuyết trên đất lao vào Tống Nguyên đang xuống ngựa.
Rầm, Tống Nguyên không bị đánh ngã, mà vung nắm đấm đón tiếp tảng đá.
Áo choàng bay lên, mũ rơi xuống. Ánh đuốc sáng ngời chiếu lên khuôn mặt vốn không phải của Tống Nguyên.
Đó là kẻ thay thế.
Hoàng Cư bị đánh trúng nhưng không rơi xuống đất, mà cưỡng chế uốn người sát qua thế thân của Tống Nguyên, đánh tới đám người đằng sau.
Tất cả đều chỉ xảy ra trong khoảnh khắc.
Mãi cho tới khi Hoàng Cư đâm vào trong đám hộ vệ, tiếng hô tiếng quát trước cửa Tống gia mới vang lên.
Những tiếng keng keng không ngừng vang lên. Vô số đao kiếm bổ xuống Hoàng Cư đang rơi xuống đất. Hoàng Cư không có binh khí, bản thân hắn chính là vũ khí. Không có chiêu thức cao siêu gì, chỉ có tốc độ và sự linh hoạt nhạy bén, nhảy lên trong từng tầng hộ vệ, tránh được công kích, lao vọt qua, cho tới khi tiếp cận một người...
Soạt... Hoàng Cư nhảy lên, giơ tay túm được quần áo của người đó. Nhưng chỉ là quần áo, bởi bắp chân của hắn đã bị một thanh kiếm đâm trúng.
Với lực cản trong nháy mắt ấy, chủ nhân quần áo được hộ vệ của hắn ôm lùi ra sau.
Áo choàng rất dày bị xé rách, tay áo của một cánh tay cũng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999812/quyen-3-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.