Trương Song Đồng lại đẩy Quách Tử An ra chen vào nhóm người, rồi gào to:
"Tránh ra, tránh ra, không có điểm của các ngươi đâu, nhìn cái gì mà nhìn."
Người đứng trước bảng bị nhóm thiếu niên này chen lấn ngã trái nghiêng phải đứng không vững. Tiếng cười, tiếng mắng ầm ĩ, những thí sinh khác cũng sốt ruột. Chỉ có thí sinh Tây Lương đứng ngoài nhóm người, vẻ mặt lạnh nhạt không có chút khẩn trương và để ý, ung dung mà tự tin. Mấy người này làm cho Lâm tú tài cùng nhóm thí sinh lớn tuổi, vốn muốn chen vào xem thành tích cũng phải dừng chân, chẳng lẽ lại thua bọn họ sao? Nhóm người Lâm tú tài đứng yên tại chỗ, trong lòng có sốt ruột hay không thì chỉ bọn họ biết.
Trong đám người chen lấn xô đẩy, có người đứng ở phía trước bắt đầu lớn tiếng đọc tên và điểm số lên. Điểm số tối đa cho mỗi nghệ trong lục nghệ là mười. Tốt nhất đương nhiên là mười điểm, tiếp đó là chín tám bảy, đều được coi là tốt, từ sáu trở xuống, thì chỉ là loại kém. Lễ khoa là dễ ôn luyện nhất bởi vì động tác cố định dễ học, nhưng cũng rất dễ bị trừ điểm, bởi vì sai lầm rất rõ ràng, cho nên điểm thi cao thấp không đều. Theo tiếng đọc vang lên, tiếng hoan hô hoặc tiếng than thở đi kèm.
Đối với tên và thành tích của những thí sinh xa lạ, đám người xung quanh cũng không thèm để ý. Bọn họ để ý nhóm thí sinh Tây Lương thôi, mặc dù đó cũng là những cái tên và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999433/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.