Không thể sai sót.
Đây là sự vất vả của việc nước đến chân mới nhảy. Có ai ngờ lại gặp phải người Tây Lương... Tiết Thanh giậm chân tại chỗ. Lúc này xoay vòng vài cái, đội ngũ đã tản ra. Bóng lưng phía trước không còn là của Bàng An nữa, mà là Bùi Yên Tử. Cuộc đời người vốn khó đoán trước. Tựa như lúc trước nàng sẽ không ngờ rằng gia đình mình sẽ gặp phải đại nạn, cũng chẳng có ai có thể chuẩn bị đầy đủ hoàn hảo cả.
Thao diễn lễ là thứ dùng cho các tướng sĩ. Tiết Thanh và Bùi Yên Tử, vừa xoay người tới, sánh vai lùi bước. Tầm mắt xung quanh và đám thí sinh Tây Lương lại làm ra động tác nào khiến người ta thấy đẹp đẽ không khiến nàng để ý. Người khác làm thế nào không thể quyết định nàng sẽ làm cái gì.
Theo tiếng trống nặng nề mà mạnh mẽ, Tiết Thanh tạo tư thế như đang nắm cung trong tay.
Thật ra ban đầu không phải vất vả như vậy, cho dù nàng có bỏ thi cũng chẳng tổn thất gì. Dự thi được điểm cũng không có ý nghĩa gì lớn... Cả sự kiện này diễn ra chỉ vì không phục mà thôi. Ban đầu nàng vốn có thể cười rồi cho qua, kể từ lúc ở dịch trạm Phàn Khẩu, nhưng mà... nàng không phải người như vậy.
Rốt cuộc thì về bản chất, nàng vẫn là một kẻ quật cường. Giống như lúc ban đầu ấy, quật cường chống đỡ nàng khi gặp đại nạn, không để nàng sụp đổ, mà là im lặng học tập chuẩn bị báo thù.
Cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999432/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.