Tiết Thanh vừa tỉnh lại cũng là lúc hoàng hôn buông xuống, nàng nghe thấy trong sân rất náo nhiệt, Noãn Noãn lạch cạch đi tới đi lui.
“... Ta không uống trà đâu... Noãn Noãn.”
“Thẩm cho ta thêm chén cơm...”
Tiếng của Trương Liên Đường, Trương Song Đồng, còn có cả tiếng nói thầm của Quách Tử Khiêm nghe rất náo nhiệt. Tiết Thanh đi tới trước cửa, xuyên qua khe cửa có thể lờ mờ thấy được trong sân bày bàn, có mấy thiếu niên đang ngồi, đó chính là Trương Liên Đường, Trương Song Đồng, Quách Tử Khiêm, Quách Tử An.
Tiết mẫu Qua Xuyên bưng lên một đĩa thức ăn, Quách Tử Khiêm đứng dậy đón lấy rồi quay ra nói với Trương Liên Đường, Trương Song Đồng:
“Đồ ăn thím làm là ngon nhất, đây là món đặc biệt nhất của thím.”
Trương Song Đồng nói:
“Ngươi nói cái này là món đặc biệt sao?”
Hắn chỉ vào đĩa thức ăn trên bàn.
Quách Tử Khiêm cười to:
“Món nào cũng là món đặc biệt cả.”
Trương Song Đồng cười nói: "Đúng là quỷ nịnh bợ." rồi quay lại cám ơn Tiết mẫu:
“Thím, không cần để phần cho Tiết Thanh đâu, ở nhà con trẻ con làm sai sẽ không được ăn cơm.”
Qua Xuyên cười:
“Như vậy không được đâu...”
Nói xong liền quay lưng đi về phía nhà bếp.
Trương Song Đồng lắc đầu: "Tấm lòng người mẹ hiền đây mà" rồi lấy đũa chỉ về phía cửa phòng:
“Tiết Thanh à, ngươi có hổ thẹn không vậy.”
Quách Tử Khiêm chặn đũa của hắn lại nói:
“Có thể tha thứ, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999381/quyen-2-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.