Ta đi.
Mang theo cả giấc mộng trở thành một vị tiên sinh dạy học, còn cả quãng thời gian thoải mái với đám thiếu niên kia, những người đó, những chuyện kia… quay cuồng trước mắt. Tiết mẫu, Thiền Y, Noãn Noãn, Trương Liên Đường, Tứ Hạt tiên sinh… lần lượt vụt qua.
Trời ạ!
Tiết Thanh ngoi đầu lên, bồng bền lên xuống theo dòng nước, thở một hơi. Chuyện gì thế này không biết. Đã qua tận nửa năm mà chuyện giờ mới bắt đầu. Trước kia đều là một giấc mộng. Thật quá bắt nạt người ta.
Nước sông chồm lên, Tiết Thanh biến mất theo dòng nước. Nàng ngừng thở chìm xuống, ngăn cách bản thân với thế giới bên ngoài. Bên tai chỉ có tiếng nước ùng ục. Cùng lúc đó nàng giơ tay xé áo bào. Trường sam màu xanh lập tức bị xé ra, như cỏ múa may.
Nàng biết phàm là kẻ xuyên việt đều có thân phận khác biệt nhưng không ngờ lại khác biệt tới mức này. Dù là công chúa hay hoàng tử cũng không sao cả nhưng đây lại là một vị công chúa đang gánh vác mối thù sâu nặng, giống như bản thân nàng, ông và ba mẹ bị kẻ thù giết hại… Đây là vận mệnh ư?
Tiết Thanh lại nổi lên trên mặt nước, lắc đầu thật mạnh, tóc tản ra xung quanh.
Không, mệnh của nàng là mệnh của nàng, còn mệnh của công chúa Bảo Chương thì là của nàng ta. Không phải là một. Chỉ có thể nói rằng kẻ bất hạnh trên thế giới này không chỉ có nàng nhưng không liên quan gì tới nàng.
Bảo Chương đế cơ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-de-co/1999364/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.